Tumgik
#đau lòng
at129600 · 5 months
Text
"Một bàn tay nhỏ, không che được nắng. Một bước chân ngắn, không đi hết lòng người."
_st_
Tumblr media
386 notes · View notes
babaxaxi · 11 months
Text
Tumblr media
Cảm giác mình không phải là duy nhất của một ai đó, nó rất tệ. Có thể mình đa nghi, có thể là sự thật, nhưng không phải cả hai trạng thái đều như nhau sao ? Mình đắm chìm vào những dòng suy nghĩ ấy, nó chỉ càng tồi tệ theo thời gian. Để rồi chính mình tự dằn vặt, cảm thấy mình chưa đủ tốt, chưa đủ hoàn hảo. Để rồi tự xâu xé chính bản thân mình ra, huỷ hoại từng vỏ bọc cho đến khi chỉ còn lại một mảnh xấu xí ở đó, tệ hại hơn cả phiên bản lúc đầu.
Đôi khi mình yêu người ta đến mức quên yêu chính bản thân mình.
- from tumblr @babaxaxi
107 notes · View notes
ncsquote · 1 year
Text
Không cầu được thấu hiểu, không tranh đoạt với thiên hạ, chỉ mong được lặng lẽ sống một kiếp bình yên.
Tiếc rằng đời không như mơ. Tỉnh giấc chính là hiện thực, mà hiện thực thì đau lòng.
78 notes · View notes
nghienrose · 1 year
Text
“Chúng ta rồi cũng sẽ vì một ai đó mà đánh mất bản thân. Cuối cùng lại nhận về kết quả ko mong muốn.”
Tumblr media
88 notes · View notes
anhdeudeu · 2 years
Note
Sắp tới đám giỗ người yêu em rồi, em đau lòng quá Bí ơi,
Lòng em lại quặn đau Khi nghĩ về quá khứ Anh còn nghe em chứ Rằng em vẫn yêu anh ...
20 notes · View notes
Text
Tumblr media
Trong chúng tôi, liệu có ai phải thoả hiệp nhiều hơn không? Liệu có ai vẫn luôn bước đi và có ai-vẫn-luôn-ở-đó không?
Tình yêu đôi khi chỉ như vậy, chỉ là lúc bắt đầu và khi kết thúc. Mọi điều thơ mộng, tươi đẹp nhất chỉ sinh ra từ lúc bắt đầu. Kết thúc là thời điểm mọi thứ đã trở nên tồi tệ. Nhưng đôi khi kết thúc trong lúc mọi thứ vẫn đang tốt đẹp thì thật sự rất đau lòng.
- st @decembergirlloverain
FR 09052022
46 notes · View notes
crystal-mongmanh · 1 year
Text
Tumblr media
Chúng ta im lặng bao ngày rồi? Sẽ buông tay nhau ư?
9 notes · View notes
phamtuan15 · 1 year
Text
Cậu gửi cho anh vài dòng tin nhắn, anh cũng không buồn mà "rep" nữa, vậy là cậu và anh chia tay. Lối cũ, quán quen vẫn ồn ào và tấp nập như bỏ quên đi một trái tim thổn thức mà lạnh lẽo. Ngoài kia tiếng nói cười lứa đôi nhỏ to hạnh phúc, phố phường phủ lên vẻ trang hoàng lộng lẫy; nơi giáo đường tự bao giờ đã vang vọng những hồi chuông thanh lãnh, rồi tĩnh mịch, mang theo tình yêu của cậu và anh vào dĩ vãng...
Tumblr media
6 notes · View notes
bigdreamer1003 · 2 years
Text
Em luôn mong mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh, với gia đình anh, và với người anh thương.
Mong cuộc sống của anh chỉ tràn đầy niềm vui, nhưng cuối cùng em cũng mong, khi đêm về, anh vẫn sẽ nhớ đến em nhiều hay ít, vẫn có chút "hối hận" khi đã bỏ lỡ em…
-bigdreamer1003
Tumblr media
18 notes · View notes
shadowgifts · 24 days
Text
Tim người biết đau...
Thì ra những lúc đau khổ tột cùng như vậy, tim người cũng muốn được hạnh phúc. Vừa nghĩ mình thật tệ, vừa lại thôi không muốn dày vò những phiên bản của mình trong quá khứ.
Giống như đứng trong mùa đông giá lạnh, cái cây chịu đựng nỗi buốt giá thấu tim. Sự cô độc ăn mòn đến mất tri mất giác. Đôi mắt nó mờ hơi nước, không nhìn rõ đâu là ánh mặt trời. Từ rất lâu, nó cũng không nhớ rõ mùa xuân là như thế nào nữa.
Cứ trách móc những sai lầm của quá khứ, cứ thương xót bản thân phải chịu những hậu quả hiện tại. Mỗi một ngày lại chìm trong mớ trôi nổi bồng bềnh vô định. Rồi có thật rằng mình sẽ có cùng tần số với những ai đó, hay có thật sẽ có hạnh phúc nào đó đến với mình. Tại sao mình vẫn mang chìm trong màn đêm tối mù mờ gần như không biết đi về đâu. Sự không thuộc về ai cả, hay về bất cứ điều gì, cảm giác không có ai dựa vào hay cảm giác rồi sẽ không có gì là cần phải tồn tại thấm đẫm như chiếc khăn ướt nước trong ngày mưa, chờ tạnh mưa để thấy ánh nắng trong vô vọng.
Có gì là sai là đúng? Có gì là thuộc về không thuộc về? Cứ mỗi lần trải qua, lại một lần, một lần đau đớn. Cứ xé toạc bản thân mình ra nhiều lần như vậy, vết thương nào sẽ lành? Những điều xung quanh chợt trở nên mơ hồ xa vời và nhộn nhạo. Hình như chẳng còn bất kì mối liên hệ nào với chính mình.
Những kẻ đã làm đớn đau mình, mình không có quyền được oán giận, không được trách móc oán than hay sao? Kể cả sự thương xót chính mình đã phải chịu đựng tất cả những điều họ gây ra cũng không thể? Vừa muốn mắng người lại cảm thấy tồi tệ. Mình đâu cần phải dính lại với những kẻ đã làm mình đau. Thế mà mình cứ bị mắc kẹt mãi. Như con mồi vùng vẫy trong cái lưới của họ tạo nên. Họ chê bai mình, họ khinh thường mình, bỏ rơi mình, cho rằng mình thế này thế này, ghì mình xuống cho những ích kỉ, lợi ích xấu xa của họ. Và mình ngu ngốc, không biết trân trọng mình. Nên mình hại chính mình, trở thành con người mà họ muốn mình như vậy. Liệu họ có thoả mãn khi đạt được điều họ muốn.
Mình đang đọc Tôi phong thần trong trò chơi kinh dị. Mỗi lúc lại như nhìn thấy chính mình, từng chút từng chút. Có lúc thấy cuộc đời Bạch Liễu thật tốt, có một người bạn tuyệt vời như Lục Dịch Trạm, không bị sa ngã. Không trở thành những phiên bản hắc hoá Bạch Lục ở những dòng thời gian khác. Mình không có ai đủ tốt bên cạnh như thế.
Có lúc thấy trơ trọi và yếu ớt như Mộc Kha, tìm kiếm một lý lẽ sống trọn vẹn trong cuộc đời bệnh tật không chủ đích. Giá như có một người trở thành lý tưởng như vậy xuất hiện trong cuộc sống của mình thì thật tốt. Chỉ cần bảo vệ mình, dù có ngu ngốc bị lợi dụng nhưng mình chẳng cảm thấy tiếc nuối.
Có lúc thấy cuộc đời mình tối tăm như Lưu Hoài, Lưu Giai Nghi. Tối đến đau thương, đến mức không còn tin tưởng vào chính mình. Không muốn bản thân mình được hạnh phúc. Chỉ một vài điều cũng phải đánh đổi bằng một giá trị công bằng. Không hề có khái niệm bản thân xứng đáng nhận được hạnh phúc. Những vết thương trong quá khứ ám ảnh đến mức không thể thay đổi được tư duy trong hiện tại. Biến bản thân mình trở thành kiểu người kì lạ không thuộc phần chung trong thế giới này. Một loại lang thang.
Có lúc cuốn vào vòng xoáy mãi không tìm được lối ra như Đường Nhị Đả. Trôi hết dòng thời gian này đến dòng thời gian khác. Trở thành một quái vật chỉ chạy mà không rõ làm cách nào để dừng lại. Sự kéo dài vô tận làm hắn cô đơn kiệt quệ, làm hắn tách biệt ra khỏi tất cả. Mình chỉ mong cầu hắn được chết đi, giống như mình cũng có thể dừng lại. Để chấm dứt sự truy đuổi vô lí tận cùng.
Có lúc mình cũng bị phản bội như Mục Tứ Thành bị Lưu Hoài phản bội. Vừa nhớ nhung kẻ đã từng ở bên cạnh mình, vừa hận thù thật nhiều vì những nỗi đau hắn đã gây ra. Không thể tin tưởng bất kì ai, nhưng lại dễ dàng tha thứ cho kẻ đã từng tổn thương mình. Mục Tứ Thành rõ ràng như vậy, biết phân biệt như vậy. Mình cũng đã từng nhưng lại không thể gặp được một Bạch Liễu tin tưởng mình đến như vậy.
Nhân vật trong truyện rồi cũng sẽ có một kết cục nào đó, dù là kết mở. Nhưng cuộc đời mình thì cứ như đi mãi trong mù sương. Không thể oán hận xã hội này tệ bạc, cũng không thể trút giận nền kinh tế tệ lậu. Cuối cùng chỉ than thở bản thân mình kém cỏi. Là lại lần nữa làm tổn thương chính mình. Lại rơi vào những vòng lặp đau thật đau...
#shadowgifts
1 note · View note
Text
Tâm hồn ta già nua
Trái tim ta cằn cỗi
Nỗi nhớ khắc hoài
Người có biết trong trái tim nàng
Là hình hài của biển
Là hình hài của người
Dẫu biết rằng
Người sẽ chẳng đến
Như biển lặng đìu hiu
Ta chết
Trong sự khắc khoải của tâm hồn
Trong nỗi tuyệt vọng của đau thương
1 note · View note
at129600 · 10 months
Text
Có một câu nói như thế này:
" Một người trước khi rời đi, đã từng đứng rất lâu trong gió"
Thất vọng giống như tiền lẻ vậy, ít thì không đáng để tâm, nhưng một khi gom góp đủ chúng ta đã có thể mua một vé xe không khứ hồi.
_st_
Tumblr media
260 notes · View notes
sandra2057 · 1 year
Text
1 note · View note
someonevn · 1 year
Text
Khi nào phái nữ chúng tôi tuyệt tình nhất
Topic này không dành cho mn và cũng không đại diện cho số đông.
Bọn con gái chúng tôi dễ mềm lòng không, có chứ, anh nào mà dẻo miệng là dính ngay. Con gái yêu bằng tai mà! hại thân cũng vì cái tai, ngàn lần ngu muội. Người phụ nữ cá tính, mạnh mẽ nhất cũng sẽ mắc phải như thường.
Khác biệt là người trải qua nhiều hoặc ít. Người con gái mà ít nói đi nhiều là người đã đi qua nhiều sự “tan vỡ” trong lòng, không buồn mà giải thích, không để cơn nóng giận, bực tức ra ngoài nữa... mà là sự hít thở sâu và dài... yên lặng & rời đi. Rời đi không đồng nghĩa là không còn yêu, không còn cảm xúc, rời đi là để bản thân tự chữa lành, để đối phương không cần tất bật nghĩ ngợi, để thấy không còn trách nhiệm gì nữa, để đối phương biết rằng ai rồi cũng sẽ bước qua nhau...
Thật đáng buồn khi bạn (là phái mạnh) nghe những câu nói này: Chắc không cần nữa đâu (nghĩa là em có thể tự mình... ); Em sai rồi/ em thua rồi (nếu em cố thì mình sẽ cãi nhau mất); Em không có thời gian cho anh (vì những khi chúng ta cùng nhau, em đã sắp xếp để khi đó hang-out cùng anh thật nhiều rồi, giờ phải trả lại); Mưa rồi (I’m crying); Chúc abc... (không ai đang yêu nhau mà chúc nhau cả... câu chúc thường là câu cuối cùng khi mình rời đi trong nhiều trường hợp mà);... Điều thứ 2 là “Quá tam ba bận”, con gái thường không là người dẫn dắt mqh nên ngta chủ động mời rủ là một sự “mạnh dạn” lắm rồi, quá 3 thì bạn nam sẽ được liệt vô ds “cấm”. Bạn nam/ phái mạnh nên chú ý, bạn gái sẽ không liên tục để bạn trả tiền ăn cho cả hai 3 lần liên tiếp, có thì các anh tự mà quyết định duy trì không nha (khúc này tui không bênh phái yếu), nếu bạn nữ rủ thì “Luật” là bạn nữ mời luôn hoặc ngặt qué là 50/50. 3 lần liên tục chủ động nhắn tin mà có lý do, mục đích rõ ràng thì tui nghĩ có thuyết âm mưu trong mqh, do là gái hay trai thì chủ động nhắn sẽ có lần nhắn vu vơ, cá luôn, ko thể nào mỗi lần nhắn: đi ăn-cf-xem phim liên tục.
Nhìn không ra ý đồ thì do mấy ông chưa quen nhiều nên ngơ ngác, nhiều khi thấy đúng người-người sai là mình kkk, tự mình yêu, tự tay mình phá tan mqh. Bên trên là những điều mấy ông cần để ý để xử lý tinh tế, còn ko đc nữa thì bản thân chưa sẵn sàng yêu đâu... ngày sinh nhật người ta còn quên thì thôi “Anh đi đi”
- Feminine -
Tumblr media
1 note · View note
nghienrose · 1 year
Text
Mình không dám yêu một ai nữa. Bởi vì khi yêu, mình bắt đầu mong cầu vào người ấy, muốn người ấy phải làm theo ý mình. Điều đó sẽ khiến họ rất mệt mỏi, đau khổ và sẽ dần rời xa mình.
Tumblr media
34 notes · View notes
banmaihong · 7 months
Text
Vị Sư Phụ đức hạnh khai thị: “Tại sao người tốt lại phải chịu nhiều đau khổ trong cuộc sống?”
Đức Phật từng nói: “Đời là bể khổ”, khi có thân người thì con người có tám cái khổ: Sinh, lão, bệnh, tử, ái biệt ly, cầu không được, oán hận lâu, thân tâm mệt. Vậy nên con người có rất nhiều cái khổ trong cuộc đời. Continue reading Untitled
Tumblr media
View On WordPress
0 notes