Tumgik
#minolta srt 101
kleinefreiheiten · 6 months
Text
Tumblr media
03.1980 London
341 notes · View notes
wolfcomix · 1 year
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Rialto Beach in Olympic National Park
872 notes · View notes
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
film flicks of my friend Tony for his vintage biz Highs and Lopez. 🌿
9 notes · View notes
goc-xanh · 10 months
Text
Tuần trước nữa, mình rủ em gái cùng đặt vé về nhà. Mẹ hỏi về làm gì, mình bảo về ôm mẹ. Nói thật, mà mẹ hổng có tin. Mẹ tâm sự với ba, sợ rằng công việc của mình đang bất ổn, chứ làm gì có chuyện mình nhớ nhà đến như vậy. Lo lắng của mẹ làm mình nghĩ đến đoạn trích đã đọc ở blog của chị Trang.
“Bạn có để ý thấy là bạn thường chỉ nghi ngờ những điều tích cực trong cuộc sống của mình không? Bạn không bao giờ nghi ngờ những điều tiêu cực. Bạn nghi ngờ sự thành thật của một người và bạn tin tưởng sự thiếu trung thực của anh ta. Khi có ai đó giận dữ với bạn, bạn không nghi ngờ gì về sự tức giận đó. Nhưng khi có người nói yêu bạn, thì có sự nghi ngờ lò dò tới: ‘Anh ta có thật sự yêu tôi không?’ Khi bạn phiền muộn, có bao giờ bạn nghĩ là có phải tôi đang phiền muộn không? Không, bạn cho sự phiền muộn của mình là một sự thật. Nhưng khi bạn hạnh phúc, bạn nghi ngờ: Tôi có đang thực sự hạnh phúc không; đây có đúng là điều tôi mong muốn không? Bạn nghi ngờ về khả năng của mình, nhưng có bao giờ bạn nghi ngờ về những điều mình không làm được?” ※ Ngợi ca sự tĩnh lặng – Gurudev Sri Sri Ravi Shankar.
Mình biết, nỗi lo của mẹ là xuất phát từ tình yêu thương. Không phải mẹ nghi ngờ lời mình nói, mà mẹ sợ đó chỉ là bề nổi của sự thật. Phần chìm bên dưới, những buồn đau và uất ức, mình lại giấu nhẹm trong lòng. Có lẽ, mẹ đã từng lựa chọn cất đi phiền muộn, để đổi lấy sự an tâm của ngoại. Nên mẹ lo, con gái cũng sẽ y như vậy. Sẽ âm thầm chịu đựng và lặng lẽ vượt qua.
Tumblr media
Hoa hồng mẹ trồng. Ở căn nhà cũ. Vào một ngày mưa.
Nhớ thời cấp 3, mình đi học xa nhà, mỗi lúc ốm vặt là lại í ới gọi cho mẹ. Nghe sơ qua triệu chứng, mẹ bảo mình lấy thuốc này thuốc kia ra uống, hoặc nhắn tin tên thuốc để mình tự tìm mua. Mình cứ gọi như một thói quen, chứ chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Cho đến lúc, có người nhắc nhở, đau ốm thì cứ đi mua thuốc mà uống, đừng gọi về nhà nữa, kẻo ba mẹ lại lo. Mình không nhớ người khuyên mình là chị cùng phòng hay bạn chung lớp. Nhưng chắc chắn một điều rằng, ở thời điếm ấy, họ chững chạc và biết lo nghĩ hơn mình gấp mấy lần.
Lên đại học, mình cũng chẳng khác gì thời phổ thông. Vẫn kêu ba gọi mẹ những khi thấy không khỏe trong người. Có lần, hai chị em đi nhà sách, lúc chạy xe ra về, mình sơ ý để bàn chân quẹt vào xe bên cạnh. Vết cắt tuy ngắn nhưng lại sâu. Máu cứ thế chảy đầm đìa. Hai đứa luống cuống tìm đường đến bệnh viện. Gọi về cho mẹ mà giọng run rẩy, thều thào. Chị em mình chờ rõ lâu nhưng không thấy ai đến xử lý vết thương, tủi thân quá nên nước mắt thi nhau chảy. Cả phòng cấp cứu chỉ có mỗi hai đứa là giọt ngắn giọt dài. Mình khóc một thì em mình khóc mười. Đến tận lúc mình được bác sĩ cầm máu và khâu vết thương, nhỏ em vẫn còn đứng thút tha thút thít bên cạnh. Sau này nghĩ lại mới thấy buồn cười, chứ lúc đó, chị em mình như ngồi trên đống lửa. Chẳng biết làm gì ngoài việc gọi về nhà khóc lóc, kể lể.
Giờ đây, dù đã biết tự lo cho bản thân, nhưng thỉnh thoảng, mình vẫn gọi ba mẹ hỏi chuyện thuốc thang. Trước là tin tưởng, sau là nũng nịu. Mẹ biết rõ, nên lần nào cũng dặn mình không được chủ quan.
.
Sinh mình ra là mẹ, dĩ nhiên người hiểu mình nhất cũng chính là mẹ. Đợt này về đột xuất là vì nhớ nhà. Nhưng sâu xa hơn thì đúng như nỗi lo của mẹ. Mình đang trải qua những tháng ngày chới với và bất an. Nên muốn tìm về bến bờ bình yên nhất, sạc thật đầy năng lượng, rồi tiếp tục hành trình tiến về phía trước.
Không kể không phải vì sợ ba mẹ lo lắng. Mà mình sợ, nếu kể ra, trong giây phút yếu lòng ấy, bản thân sẽ lung lay trước những lời thuyết phục. Kiên định vốn không hề dễ dàng. Đặc biệt là với một Thiên Bình thiếu quyết đoán như mình.
8 notes · View notes
esquemitas · 3 months
Text
Tumblr media
en busca del nahuelito
agfa vista 400
5 notes · View notes
alvinperez · 1 year
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
First few rolls of the year
4 notes · View notes
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Infrared film photography at Laurelhurst Park, Portland, Oregon, early August, 2022
6 notes · View notes
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Boston Museum of Fine Arts
Ilford FP4
Minolta SRT 101
4 notes · View notes
minoltadiaries · 2 years
Text
Tumblr media
Sorrento, Italy
4 notes · View notes
johncaojc · 7 months
Text
Tumblr media
1 note · View note
kleinefreiheiten · 6 months
Text
Tumblr media
1978 Hamburg
116 notes · View notes
wolfcomix · 7 months
Text
Tumblr media Tumblr media
old alaska logging roads
109 notes · View notes
verite-photography · 1 year
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Been sitting in my fridge undeveloped since 2020
0 notes
goc-xanh · 8 months
Text
Kết thúc ba tháng dài bận rộn, mình lại quay về chuỗi ngày thảnh thơi như lúc trước. Ra rạp thưởng thức bộ phim đang chiếu. Hẹn gặp những người bạn thân quen. Hoàn thành các đầu việc còn dở dang, hoặc chưa bắt tay thực hiện. Và tuyệt vời nhất, là được làm một con sâu lười đúng nghĩa, suốt hai ngày cuối tuần.
Tumblr media
Thứ 2 cuối cùng của tháng 7, mình đi xem Monster. Một bộ phim vô cùng ấn tượng. Dùng tình tiết đơn giản để khắc họa hiện thực rối ren. Lấy nhịp phim trầm buồn để siết chặt tâm trí người xem.
Hôm ấy, mình khóc nhiều. Có lẽ, mỗi chúng ta đều là quái vật. Ở một vài khoảnh khắc. Trong câu chuyện của người khác. Và cả câu chuyện của chính mình.
Tumblr media
Lần đầu tiên ngồi giữa hai cặp đôi. Phải nam - nam. Trái nữ - nữ.
Tumblr media
Thứ 7 đầu tiên của tháng 8, mình đi nhổ răng khôn. Loay hoay một buổi sáng là xong. Trưa về ngủ thẳng giấc tới chiều, rồi sửa soạn lên đồ đi tập.
Nhổ răng thôi mà, đâu có gì to tát. Mình đã nói như vậy, khi thấy mẹ quá lo lắng về việc mình không rủ ai đi cùng, cũng không có mẹ ở bên để chăm sóc. Lúc làm thủ tục, chụp X-quang hay lấy máu; mình bình tĩnh lắm. Nhưng đến khi nằm trên ghế, được bác sĩ tiêm thuốc tê, thân xác bánh bèo này lại rưng rưng nước mắt. Vừa đau buốt, vừa khó chịu. Phải mất một lúc mới ổn định được tâm trạng.
Nhổ xong, cắn chặt hai miếng gạc trong miệng, mình nằm nghe anh phụ tá dặn dò. Nhưng vừa đặt chân xuống đất là quên sạch. Không còn cách nào khác, mình đành hỏi lại, vậy là em không được ăn đồ nóng và đồ lạnh phải không anh. Ảnh nhìn mình. Mình nhìn ảnh. Trong đôi mắt anh lóe lên vài tia bất lực. Ảnh nhắc thêm lần nữa, đồ lạnh vẫn ăn được, đồ nóng thì để nguội rồi ăn. Ngoan ngoãn nghe lời, ngay chiều hôm ấy, mình ăn liền một cây kem béo ngọt để lên tinh thần. (⁀ᗢ⁀)
Sáng nhổ răng, mình đã nghĩ bản thân sẽ ít nói chuyện vài hôm. Nào ngờ tối đi tập, mình lại cười nói nhiều hơn mọi khi. Không sưng đau như lần nhổ trước nên mình khá chủ quan. Ăn cháo vỏn vẹn hai, ba lần. Thuốc uống vài liều rồi cũng ngưng. Chỉ có đá và kem là không từ bỏ. Chắc vì vậy nên cổ họng bắt đầu sưng đau. Lại phải đi viện kiểm tra và uống thuốc.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Một quán chay ổn áp, nằm đối diện Bệnh viện RHM.
Cuối tuần đầu tháng, mình xem lại D.P. mùa 1, và cày tiếp mùa 2. Dạo 2021, mình ấn tượng với series này lắm. Chấm hẳn 8/10 cơ. Nhưng ở mùa mới, sức hấp dẫn đã có phần giảm sút. Truy bắt lính đào ngũ thì ít, mà phân cảnh chính trị thì nhiều. Duy chỉ có một cuộc trốn chạy là đặc biệt, nhưng công cuộc tìm kiếm lại chẳng có gì nổi bật. Việc đan xen những yếu tố hài hước đã giúp mùa này nhẹ nhàng và dễ thở hơn hẳn. Tuy nhiên, đối với mình, đó lại là một điểm trừ nho nhỏ. Mình thích sự u ám và bế tắc của mùa 1. Chỉ bầu không khí nghiêm túc, nặng nề mới có thể lột tả rõ nét một phần những vấn nạn trong môi trường quân ngũ.
Tối chủ nhật, mình chọn xem You & Me & Me để cân bằng cảm xúc. Bộ phim kể về hành trình trưởng thành của cặp chị em sinh đôi, khi ba mẹ quyết định ly hôn và một chàng trai bắt đầu xen vào mối quan hệ của cả hai. Mình ví câu chuyện ấy như một ngày hè nắng gió, của vùng quê yên ả. Vừa trong trẻo, vừa sáng tươi. Bình dị, giản đơn nhưng cũng để lại nhiều buồn thương, tiếc nuối.
Tumblr media
Thứ 7 tuần trước, mình đi xỏ khuyên tai. Chưa kịp la hét thì mọi việc đã xong. Nhanh lắm. Vị trí upper lobe nên cũng nhẹ nhàng, mức độ đau gần như không có. Vậy là mỗi ngày, sau khi skincare, mình lại dành ra ít phút ngồi vệ sinh lỗ xỏ. Siêng một chút, kĩ một xíu để mau chóng phục hồi và sớm được đổi khuyên.
Trước khi quyết định đi xỏ, mình đã hỏi xin ý kiến của mẹ. Cứ nghĩ sẽ tốn chút ít thời gian thuyết phục, nào ngờ mẹ lại đồng ý vô cùng nhanh gọn. Sau khi xỏ khuyên xong, mình gọi khoe mẹ, và kể ba nghe về trải nghiệm này. Ba chỉ chắp hít, có đau không, có được sát trùng kĩ lưỡng không, sao không về ba xỏ mà đi ra ngoài chi cho tốn tiền. Ba mẹ vẫn luôn như vậy. Lúc nào cũng ủng hộ mọi quyết định của hai đứa con gái. Dĩ nhiên là trong một giới hạn nhất định. Vừa nuông chiều vừa nghiêm khắc. Bằng tất cả yêu thương.
Tumblr media
Rất chịu khó diễn để con gái chụp ảnh.
Mình dành hai ngày cuối tuần để xem The Uncanny Counter. Series này từng khá nổi năm 2020, giờ lại tiếp tục gây sốt khi chính thức trở lại sau 3 năm ra mắt. Xem hết mùa 1, cũng phần nào hiểu được vì sao rating ngày ấy tăng dần đều qua mỗi tập. Nhưng từ góc độ cá nhân, mình không đánh giá cao phim này. Mọi thứ chỉ dừng ở mức tạm ổn, không thật sự hấp dẫn và đặc biệt. 16 tập là quá nhiều so với kịch bản như vậy. Câu chuyện bị kéo dài lê thê. Nhiều tình tiết thêm thắt dư thừa. Diễn biến tâm lý nhân vật chưa thuyết phục. Buff nam chính quá đà, hệt như Squid Game, và dĩ nhiên cả hai nhân vật này đều làm mình ức chế. (⇀‸↼ ‶) Mở đầu khá ổn nên mình đã đặt nhiều kì vọng, để rồi cuối cùng lại thất vọng tràn trề. Mùa 2 đã ra đến tập 6, chẳng biết nội dung có khá khẩm hơn không.
Tumblr media
Mình vẫn chưa có kế hoạch cụ thể cho tuần này. Sẽ đăng ký tham gia workshop nào đó, hay ở nhà móc cho xong chiếc túi nhỏ xinh? Sẽ lượn lờ tìm mua sổ tay, bút viết; hay ôm chăn cày nốt Beef và xử luôn Sweet Tooth mùa 2? Mình có một danh sách dài dằng dặc những việc cần làm, và muốn làm. Nhưng quyết định như thế nào thì còn tùy vào tâm trạng ngày thứ 6. (≧ ◡ ≦)
6 notes · View notes
ultralowoxygen · 1 year
Video
Pemburu senja.
flickr
Pemburu senja. by Tiga Lima Life Via Flickr: Rinjani Mountain. Minolta SR-T 101. Kodak Portra 400.
1 note · View note
Text
Đánh giá máy ảnh Minolta srt 101 chi tiết 2022
Đánh giá máy ảnh Minolta srt 101 chi tiết 2022
Minolta srt 101 là dòng máy đầu tiên thuộc Minolta srt. Sản phẩm có khả năng đo sáng mà không bị viewfinder vào thời điểm đó. Ngay từ khi mới ra mắt, chiếc máy ảnh thế hệ Minolta srt đã trở thành một trong những dòng sản phẩm được ưa chuộng nhất nằm trong phân khúc giá tầm trung. Cùng tham khảo ngay những đánh giá chân thực nhất về dòng máy ảnh srt 101 chi tiết nhất năm 2022 trong bài viết…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes