Tumgik
someguyinsomelife · 10 months
Text
youtube
To you, the next woman who crossover my life.
Lý do anh để em bước vào cuộc đời anh là vì anh nhìn thấy bản thân của mình trong em, chơi vơi , chông chênh giữa Sài Gòn.
Anh luôn nói với em, là anh nhìn thấy hình bóng của anh trong em năm anh 18 tuổi.
Bắt đầu từ ngày đầu nhắn tin, quấn lấy nhau, mặc dù anh luôn luôn không muốn để em trong tâm trí nhiều vì anh đã học được những bài học trước đây, anh biết để một người phụ nữ luôn ở cạnh mình là lúc anh suy nghĩ về người ấy rất nhiều, và để làm được điều đấy, anh phải hạn chế liên lạc với em, để em luôn chạy trong đầu anh.
Những buổi nói chuyện của mình rồi một ngày một dài thêm, những buổi trốn làm chỉ để ngồi cạnh nhau bên ly caffee chỉ có 1-2 tiếng buổi trưa như bao cặp đôi khác sống ở cái đất Sài Gòn vội vã này.
Anh biết anh nghĩ về em nhiều hơn bình thường, và anh cũng biết chắc rằng em cũng nghĩ về anh như vậy, anh tin là anh vẫn biết cách làm người khác phải nhớ về mình đấy, cho dù người đấy có là em.
Những buổi tối đi uống về nhà quá 12h đêm, những cái hôn mà mình trao nhau hay những bữa ăn mà mình cùng nắm tay nhau sau giờ làm, tất cả những cái đấy làm anh hiểu rằng anh có một chỗ đứng trong cuộc sống của em, chắc chắn đấy.
Em còn nhớ trước khi em đi du lịch không? chúng mình đều rất tự tin về nhau, trong cả khoảng thời gian mà em đi, nhưng mà đúng nhỉ, đâu ai biết được ngày mai.
Yêu nhau- Cuốn lấy nhau - Im lặng- Chia xa
Đó là tất cả những gì mà một cuộc tình nên có.
Blondie, got tatoos, having troubles with life, and born in a traditional familly, you got me, my dear.
Em là anh, nhưng ở một thế giới khác, như cách anh luôn ủng hộ việc em đi Anh du học vậy, hãy đi đi em, hãy đi khi còn cơ hội, đừng như anh.
Cám ơn em, vì tất cả những cái hôn, những cái nắm tay giữa Sài Gòn, những đêm nằm cạnh nhau, cuốn lấy anh và trong một khoảng khắc nào đấy, anh thực sự đã muốn dành cả cuộc đời này che chở cho em. Chúng mình còn thậm chí đùa nhau về chuyện tổ chức kết hôn cơ mà, nhỉ.
bí mật nhé, trong người anh, luôn có % nào đấy mong muốn điều này xảy ra.
Như cách mà anh xóa hết tất cả mọi thứ về em sau khi chúng ta im lặng, anh đã quá quen với việc phụ nữ đến và đi trong cuộc đời anh nên em không cần phải suy nghĩ về anh quá nhiều đâu, và thực tế là anh không hề muốn em suy nghĩ đến anh, chúng ta, ai cũng đã đủ loay hoay ở cái đất này rồi.
Ít nhất, trong N lá thư mà anh dự định sẽ viết cho em, anh cũng đã kịp đưa cho em lá đầu tiên. Và nó cũng là lá cuối cùng.
Anh có thể đã xóa đi bức hình em cầm nó đứng trên ngọn đồi ở Phú Yên, nhưng anh vẫn nhớ rõ từng chi tiết trong bức hình đấy.
Tràn ngập ánh nắng, nail màu xanh lá cây, cầm tờ giấy màu trắng mà anh xé vội khi viết cho em ở một tiệm Cafe trên đường Đồng Khởi,
" When ever you feell miss me, you know i feel the same way."
Yes dear, i always.
Sài Gòn, ngày trở gió, cuối tháng 7
1 note · View note
someguyinsomelife · 1 year
Text
Lại sắp chia tay.
Kể từ khi anh viết ở đây lần cuối cùng, có lẽ đã gần 400 ngày.
400 ngày đấy, anh có công việc mới, công việc mà anh mong muốn, và nhận ra nó không hề giống như anh mong muốn. 400 ngày đấy cũng là đủ để anh kết thúc công việc đó. Chia tay một người, quen một người, và bắt đầu một công việc mới. 400 ngày đấy cũng đủ để anh chạm mốc năm đầu tiên ở Sài Gòn.
Và 400 ngày đấy, cũng là đủ để anh gặp em.
Chuyện của mình từ đầu, đã không có sự khởi đầu. Và chúng ta chỉ biết nó có kết thúc hay không. Chắc chắn là có, chỉ là kết thúc có như mình mong muốn hay không mà thôi.
Rất nhiều lần, anh muốn viết cho em, anh muốn chạy đến ôm em, anh muốn nắm tay em, hôn em, ôm em vào lòng. Tin anh đi, anh không để ý những người xung quanh như em đâu. Nhưng mà lúc nào anh cũng khựng lại. Xung quanh anh và em, chúng ta còn quá nhiều rào cản mà chắc là, anh không biết nữa, phải mất rất nhiều thời gian và công sức để phá bỏ. Hoặc là không.
Như anh đã từng nói với em, trời c�� sập anh cũng sống được thôi. Sẽ hơi chật vật thời gian đầu, nhưng rồi ai cũng phải sống thôi. Chúng ta còn quá nhiều thứ để phải lo.
Ngày mai em về Hà Nội. Chắc chắn mình sẽ lại xa nhau thêm một đoạn, và khi em quay trở lại, anh cũng không biết phải chào đón em như thế nào. Chỉ là 10 ngày thôi. Nhưng sẽ là 10 ngày mà mình muốn quên đi nhất. 10 Ngày để em và anh, chúng ta quay trở lại là đồng nghiệp của nhau.
Nếu như được chuẩn bị cho cái chết, chắc chắn anh sẽ là người chuẩn bị chu đáo nhất trên thế giới này. Bởi khi mọi người còn chưa nghĩ về nó, anh đã làm xong mọi thứ rồi. Để làm được, em phải có cái đầu đủ lạnh, mặc dù anh biết là anh không lạnh mãi được đâu, nhưng anh biết anh mà, anh là người giả vờ giỏi nhất thế giới này, và anh cắt luôn luôn rất ngọt. Ngoài anh ra, chắc chắn không ai thấy anh đau.
Gần đây, anh phải trải qua cảm giác mà anh rất ghét khi phải đối mặt. Cảm giác tuột dần dần khỏi mối quan hệ.
Anh biết, đây là một phần của cuộc đời anh. Chắc chắn là như vậy. Như anh phải trả giá cho những thứ anh đã gây ra, nhưng mà em biết không, anh chấp nhận với sự trừng phạt. Vì sau cùng, anh xứng đáng bị như vậy. Nhưng con người mà, ai chẳng có những lúc màu hồng.
Như việc trưa nay vậy, mặc dù nhìn nhau cả sáng và biết mình sắp chia xa, anh vẫn chọn ra quán quen của mình, cắm tai nghe và bật âm, vì vẫn hy vọng em nhắn, anh có thể đọc được ngay và bảo là: "em ơi, em biết phải tìm anh ở đâu."
Sài Gòn, ngày nắng vừa, Tháng 12/2022
7 notes · View notes
someguyinsomelife · 3 years
Photo
Tumblr media
Anh thích nói về sự khởi đầu hơn là sự kết thúc, bởi đơn giản là nó vui vẻ hơn rất nhiều.
Nhưng cuộc đời này biết cách để trêu anh lắm, vì em đã đến từ nơi mà đối với anh, nó đã kết thúc được gần 2 năm rồi.
4 Năm đại học, anh luôn yêu cái mảnh đất mà em đến, tới tận bây giờ và mãi mãi về sau cũng như vậy, ở đấy anh có thể nhìn thấy cảnh đẹp, bạn bè, khoảng thời gian vui chơi thoải mái, môi trường sống tuyệt vời. Nhưng lạ một điều, anh đã từng bỏ lỡ em một lần.
Đáng lý ra ngày hôm đó, anh không nên hủy hẹn với em vào phút chót mới phải. Tuy nhiên có khi nó lại là điều tốt vì có khi chính nó là chất xúc tác để bây giờ mình có với nhau chí ít là những kỉ niệm.
Lần đầu tiên trong đời, anh được sống với phần “” con”” nhiều hơn là phần “” người””. Điều kì lạ là trước đây một kẻ như anh lại chưa từng được cảm nhận phần đó rõ rệt bao giờ, có lẽ em là chất xúc tác đặc biệt của anh mà tới tận bây giờ, anh mới khám phá ra. Và em biết không, anh thích cảm giác được sống như vậy hơn là con người của anh phải đối mặt hằng ngày.
Sự khởi đầu của chúng ta, chắc chắn nếu người ngoài hay bất kì ai trên thế giới này nhìn vào, chắc chắn sẽ cảm thấy bất ngờ, khó chịu và thậm chí dùng những từ ngữ cay nghiệt khi nói về nó như cách mà mình vẫn thường nghe. Nhưng anh cũng hiểu được rằng trên đời này, chả có cái gì là duy mỹ cả, ngược lại, con người chúng ta luôn luôn mình sở hữu những thứ xấu xa nhất đồng thời được bao bọc bởi những thứ tốt đẹp.
Em yên tâm, nó có thể là sai với bất kì ai trên thế giới này, nhưng với anh và em, chúng ta không hề sai. Với anh như vậy là đủ.
Sự khởi đầu của chúng ta, anh không đặt quá nhiều hy vọng như cái cách chúng ta bàn về nhau sau này khi ngồi bên bờ biển hôm trước bởi anh và em, mình đã đi qua quá nhiều đau thương để nhận ra rằng hy vọng chính là thứ giết chết chúng ta chứ không phải sự đau buồn.
Nhưng anh vẫn sẽ dành đủ để hướng về dự định của chúng ta vào năm sau, khi mà em chuyển Campus và anh đã ổn định.
Như bức hình anh chụp vội khi lẻn ra khỏi nhà vào nửa đêm và đợi em đến, với anh, tất cả mọi thứ ở nơi này đều nhàm chán và buồn tẻ y như con đường ban đêm im lìm không một bóng người vậy.
Và ánh đèn xe màu trắng duy nhất xa xa kia là em, đang chạy hết tốc lực để tới bên anh.
3 notes · View notes
someguyinsomelife · 3 years
Video
Sunday, oct in hometown.
Rainy day, sound perfect to write.
Mỗi một con người, dù có trăm ngàn cách biểu hiện ra ngoài, có thể có hàng vạn cách nhìn của mỗi người nhưng chỉ có một cách duy nhất là đúng, đó là khi tự chính họ soi bản thân mình.
Anh cũng vậy, anh cũng có 1001 cách biểu lộ với xã hội. Anh vừa có thể là đứa ngang bướng, cũng đã từng là học sinh ngoan mà các thầy cô tới tận bây giờ vẫn còn ấn tượng mỗi khi gặp lại. có thể là đứa sống hết mình vì chuyện tình cảm trong mắt một số người, nhưng cũng là đứa không coi ai ra gì với người khác. Anh từng là đứa bị bắt nạt hồi cấp hai bởi nguyên 1 lớp, nhưng cũng là đứa đi đấm nhau với 1 thằng nào đó đến cả ăn kỷ luật chỉ vì nó dám đánh bạn anh. Tất cả những hình ảnh mà anh biểu lộ, với mọi người nó đều đúng với bản chất con người anh, nhưng cũng vừa sai.
Nó chỉ luôn đúng với anh mà thôi. VÌ thật sự từ tận đáy lòng, anh biết bản thân mình là người như nào.
Anh là một dạng anti social nhẹ, anh không khoe những gì mình có.
I do gym but never post my body, i invest but never show them my profit, i have so so many things but i don’t wanna show it to anyone, and yes, people like us do exist.
nói đúng là anh không chạy theo số đông, kể cả là đó có là ý kiến đúng hay là việc mọi người 99% sẽ làm, vì anh hiểu được rằng đúng với mọi người, chưa chắc là với anh. So với việc nghe theo số đông, anh thích tự tìm con đường của mình hơn, kể cả có chết vì sai đường, anh cũng bằng lòng.
Dạo gần đây tự dưng anh lại nghĩ về em, thật ra không có ngày nào anh không nghĩ về em cả, chỉ là dạo gần đây vì bị chứng mất ngủ hành hạ, anh suy nghĩ nhiều hơn, và lần đầu tiên sau hơn 3 năm, anh có gan mò lại vào danh sách chặn của mình để nhìn em.Anh luôn là người block người khác, kể cả em, và thật lạ là bây giờ khi tìm em, anh đã thử mọi cách nhưng vẫn không thể tìm thấy. 
“Sài Gòn lạc nhau là mất, kẻ ở người đi lối vô tình”
Câu này anh từng nghe khi bài này chạy trong playlist, mình thường nằm trong căn phòng mình hay thuê ngắm Sài Gòn về đêm mà nghe, em nhỉ? Anh vẫn còn nhìn thấy Zalo của em vì anh nhớ số điện thoại mà em chọn, em từng nói em chọn nó vì gần giống số anh, mà lại còn có cả sinh nhật em trong đó nữa. Khổ thật, cứ mất ngủ là bao nhiêu cái ùa về.
Em dạo này hình như có tình yêu mới rồi thì phải. Cũng đúng thôi, anh mong em tìm được hạnh phúc của mình, có thể mọi chuyện sẽ không suôn sẻ, vì anh biết em vẫn còn nặng lòng với anh, nhưng  rồi mọi thứ dần dần sẽ ổn thôi.
Anh chỉ có thể nhìn em qua duy nhất avatar Zalo của em, nhưng với anh thế là quá đủ rồi. Có thể sau này anh sẽ xin lỗi em, sẽ tìm gặp em cho bằng được, nhưng đó sẽ là một câu chuyện dài. Anh không muốn em lại một lần nữa phải vì anh mà rơi tự do như cách em đã từng.
Like this video recorded, i’m the ocean, and the ocean always blue.
2 notes · View notes
someguyinsomelife · 3 years
Link
Như vậy là đã trải qua một khoảng thời gian mình không nói chuyện với nhau.
Và anh nhớ em nhiều hơn mức mà anh cho phép bản thân mình làm điều đó. Tới tận bây giờ thói quen check tin nhắn từ em vẫn còn, nghe buồn cười đúng không, vì anh là đứa quyết định shut down mối quan hệ này.
HIện tại của em bây giờ chắc là sẽ ổn, ổn như khi anh chưa bước chân vào đời em và làm em phải suy nghĩ nhiều, đằng nào như vậy, cũng là tốt cho em, mà có khi là tốt cho cả anh.Khi mà hết giãn cách, em sẽ lại có những mối quan hệ mới,em sẽ lại quay cuồng với cuộc sống, với công việc và bạn bè của em. 
Tin anh đi, em sẽ quên anh sớm thôi, mà có khi em đã quên anh rồi cũng nên.
Sau cái ngày anh quyết định shut down với em, anh ổn, chí ít là trong 1-2 ngày đầu tiên, trước khi vào app và xóa tin nhắn của em với anh,anh cũng đã đọc lại 1 lần cuối cùng, và kể từ khi đó, là chuỗi ngày mất ngủ quay trở lại.
Chắc cái này cũng một phần bởi thuốc, đồ uống và cả sinh hoạt mùa dịch nữa. Đổ lỗi cho những cái đấy nó dễ dàng hơn là thừa nhận việc có khi thiếu em là nguyên nhân chính.
Bây giờ thì có khi anh đang phải vật lộn để trải qua cảm giác mà anh luôn luôn tránh khi ở đây, là việc để một hình bóng của ai đó trong đầu quá lớn.Nhưng mà rồi cũng ổn thôi, đằng nào thì ngay tại thời điểm hiện tại, anh cũng đang một mình chống lại nhiều thứ rồi. Gia đình, cong việc, dự định tương lai chưa thực hiện được, lối sống theo kiểu chống chọi với dịch.... Đã có quá nhiều thứ rồi, thêm một thứ vào nữa chắc cũng không có vấn đề gì đâu.
Sometimes, i do wanna live in paradise alley with you
we’ll just leave town, with a bottle of whiskey.
Yên tâm đi, anh là đứa cực kì giữ lời hứa, và anh cũng sẽ vượt qua được cơn khủng hoảng nhớ em sớm thôi. Anh từng vượt qua nhiều thứ khó khăn hơn nhiều, nên chuyện này chắc chắn là sẽ làm được, nhất định phải làm được.
Có thể từ nay về sau, sẽ không còn những bài này dành cho em nữa, anh phải gạt em ra khỏi anh càng sớm càng tốt. Nó tốt cho em và tốt cho cả anh.
Bye bye, hope not see you again.
1 note · View note
someguyinsomelife · 3 years
Link
I don’t believe in miracle, and u?
Dear em,
Ngày từ khi bắt đầu, anh đã định nghĩa rằng anh là một người sẽ không quá bận tâm, không quá thật sự để ý những thứ thuộc về em, một kiểu hời hợt thường thấy khi anh không muốn chú tâm vào một việc gì đấy. anh biết rằng khi mà mình nó với nhau những kỉ niệm, chắc chắn nó sẽ tốt, tốt hơn nhiều so với việc mình cứ mãi sống trong hai thế giới tách biệt đến thế.
And honestly, i’m still right about this.
Anh đã trải qua quá nhiều thứ, quá nhiều nỗi đau và cả những vấn đề mà chắc chắn anh không muốn trải nghiệm thêm một lần nào nữa.Có thể sau này anh sẽ phải chấp nhận nó, nhưng không phải bây giờ.
Một trong số đó là sự chia ly.
Tới giờ, anh vẫn cố gắng đẩy em ra khỏi vòng tay anh, càng sớm càng tốt. Anh biết cảm xúc của em dành cho anh, anh biết những gì em muốn có với anh trong thời gian ngắn ngủi còn lại của anh ở nơi đây, nhưng nếu anh chấp nhận nó, thì anh sẽ cảm thấy có lỗi, có lỗi với rất nhiều người, và cả bản thân anh khi mà chính anh bỏ đi cái nguyên tắc mà anh đã xây dựng suốt bấy lâu nay.
Anh đã từng vượt rào, mặc kệ mọi thứ rất nhiều lần nhưng kết quả nhận lại thì chỉ luôn luôn là một màu, màu xám. Anh không muốn em phải đón nhận điều đó ở anh, càng không muốn bản thân anh phải nhận lấy những thứ mà anh đã tìm mọi cách để tránh xa ra khỏi nó. Tin anh đi, khi mà em đón nhận, trải qua và vật lộn một thời gian để thoát khỏi nó, anh chắc chắn em sẽ như anh thôi, không muốn lặp lại lần hai.
Vì thế, anh cực kì xin lỗi, nhưng anh buộc phải đánh vào điểm yếu nhất của em, anh cho em thấy anh là đứa tìm kiếm 1 kiểu mối quan hệ mà em cực kì ghét.
Sorry, but i have to.
Đằng nào anh cũng mang tiếng xấu rồi mà, có thêm một chút nữa cũng chẳng sao đâu. Rồi em sẽ tìm được một người tốt hơn anh, một người lo cho em đến từng cái nhỏ nhất, chăm lo cho em được những thứ vụn vặt trong cuộc sống chứ không phải sa vào một đứa như anh.Ít nhất em sẽ tìm thấy 1 đứa biết trân trọng em.
Thay vì cố biến em trở thành một cái gì đó, tốt nhất là để em phía ngoài.
you are just another girl who walk out of my life, just like this.
Farewell
Your criminal, Since.
0 notes
someguyinsomelife · 3 years
Link
Vậy là dịch đã tạm thời ngăn cản chúng ta.
Tháng 8, đáng lẽ theo kế hoạch, em đã đi làm được 1 tháng hơn, đã ổn định công việc ở Sài Gòn, anh thì đang trong những bước cuối cùng để có thể chuyển vào đấy sau gần 2 năm mòn mỏi mong chờ, nhưng mà thôi, ngay lúc này đây chắc mình chỉ biết hướng về SG, cổ vũ và cầu mong cho dịch trôi qua nhanh chóng.
Anh không chắc rằng sau này cuộc tình của mình sẽ đi đến đâu, nhưng chắc chắn anh sẽ trân trọng em hết mức có thể, vì em là đứa đi cùng anh trong thời gian khó khăn nhất của hai đứa.
Anh vẫn thế thôi, ở nhà chống dịch như mọi người. Cả anh và em, mình mặc dù chưa đạt được mục đích của mình, nhưng ít ra chúng ta cần hơn rất nhiều người. Nhiều người còn phải chạy từng bữa ăn một, lo từng cái mặc hằng ngày, nhìn mà thương dùm luôn em ạ. Hôm vừa rồi đọc báo, thấy cả cái cảnh người ta bỏ cả Sài Gòn mà đi, thấy mà xót. Chưa chắc sau này người ta đã đủ sức quay lại Sài Gòn..
Hy vọng sau này, khi mọi chuyện ổn hơn, mình sẽ sớm được quy về với giấc mơ ban đầu, rồi mình sẽ có những kỉ niệm, chắc chắn sẽ là những kỉ niệm thật đẹp ở Sài Gòn.
Một ngày bây giờ với anh, nó dài như cả thế kỷ vậy, em còn phải lo nhiều thứ hơn anh, em còn phải đối mặt với ty tỷ những vấn đề cần phải lo. Nhưng em yên tâm, anh luôn luôn ủng hộ em, luôn ở sau lưng em như cái cách mà trươc giờ anh vẫn từng làm.
Be strong, after all, you and me will happy
For sure.
0 notes
someguyinsomelife · 3 years
Link
To you, all the women whoever come in and walk out of my life.
Đúng vậy, đầu tiên phải nói rằng anh may mắn hơn rất nhiều so với những người con trai khác bởi luôn có những cô gái xung quanh. Anh không đề cao bản thân, cũng chưa từng dìm mình xuống, anh luôn biết chỗ đứng của mình và làm tất cả để bảo vệ nó. Anh biết vị trí của anh là ở đâu trong mọi cuộc chơi. Phải thừa nhận luôn rằng anh luôn biết tìm cách để khiến cho phái đẹp có sự hứng thú nhất định, kể cả những người lớn hơn anh rất nhiều. Tuy nhiên đấy cũng chính là vấn đề mà anh gặp phải.
Để anh nói về mặt trái của việc đào hoa nhé.
Em sẽ không biết được cái cảm giác mình từ bỏ tất cả mọi thứ để yêu một người, sau đấy nhận ra những năm tháng đấy là sai lầm nó chua chát đến thế nào đâu. Một gã thợ săn, chấp nhận buông súng để ở nhà, toàn tâm toàn ý vào một con nai, bỏ qua việc yêu thích của mình là săn bắn, và rồi sau này khi con nai đủ cứng cáp, nó... quay lưng chạy đi. Chỉ mới nghe kể vậy thôi nhưng cũng đã thấy gợn trong lòng rồi đúng không?
Anh là một đứa có đầy rẫy những tính xấu, nhất là trong chuyện tình cảm. Một đứa ích kỷ, cứng đầu, cố chấp và đang cố gắng vật lộn từng ngày để không trở thành một đứa gia trưởng và lừa dối trong tình yêu. Cái dở của anh chính là vì anh biết rằng khác với mọi người, anh được lựa chọn. Chính cái đấy sinh ra những tính cách mà anh không hề mong muốn. Nhàn cư vi bất thiện mà, đúng trong trường hợp này em nhỉ.
Nếu như anh là một đứa hoàn toàn xấu xa, chỉ biết sống cho bản thân mình, thì có khi lúc đấy anh lại dễ thở hơn rất nhiều.Trong thâm tâm của mình, anh biết mình vấn là một đứa tốt, và chính việc đứng giữa lằn ranh của tốt - xấu trong một con người là thứ giết chết anh từng ngày. Em không hiểu được cảm giác của một đứa tốt tính nhưng hằng ngày hằng giờ tận mắt chứng kiến cơ thể của mình , suy nghĩ của mình làm những việc mà chính bản thân mình ghét cay ghét đắng nó tàn nhẫn đến thế nào đâu. 
At a point,the sad thing is you will become person you hate the most.
Nếu như anh có làm em buồn hoặc rời bỏ em, điều mà anh chắc chắn sẽ làm vào một lúc nào đấy, hoặc chính em rời bỏ anh khi em nhận ra rằng anh là đứa thế nào, đó luôn luôn là hình phạt mà anh phải chấp nhận, chí ít anh cũng hiểu được rằng khi anh làm một việc sai trái, thứ anh nhận lại cả đời này có lẽ cũng sẽ không đủ để bù đắp cho việc mình gây ra. Anh chấp nhận với điều đó như một lẽ tất yếu.
Chỉ mong rằng khi em quyết định rời đi, lúc đó mình vẫn sẽ mỉm cười với nhau bởi dù bất kì chuyện gì xảy ra, những kí ức mà mình có với nhau, chắc chắn cả cuộc đời này sẽ không bao giờ quyên.
....... 
Muộn màng là từ lúc ta chưa gặp gỡ
Muộn màng là từ lúc ban sơ vừa quen
Nghẹn ngào là từ lúc yêu thương vừa chớm
Ta hẹn nhau cuối đời, nói lời chia tay.
2 notes · View notes
someguyinsomelife · 3 years
Photo
Tumblr media
Lâu lắm rồi anh không viết, một phần vì công việc, phần khác vì có quá nhiều thứ để giãi bày, nên hôm nay mới lại tìm chỗ này để xả hết những điều trong người trong một thời gian dài.
04/05/2021
Bây giờ là 7h14 sáng. Thông thường giờ này anh vẫn chưa tỉnh giấc, nhưng không hiểu sao dạo này anh cứ toàn thức lúc 5,6 giờ sáng, lúc này em vẫn đang ngủ, chắc có lẽ anh nhớ em không ngủ được. như anh hay nói đùa.
Thật ra chả ai nghĩ được rằng tới tận bây giờ anh và em vẫn còn phải chịu cảnh mỗi đứa một nơi, nhưng mà có lẽ như vậy mình mới càng quý trọng nhau, phải không em? Cái gì càng khó thì càng làm cho con người ta muốn vượt qua mà.
Em và anh ít ra cũng đã có những sự thay đổi trong cuộc sống hằng ngày. Em đã mở lại page kinh doanh của mình và cho tới giờ vẫn làm rất tốt, cực kì tốt và anh luôn cảm thấy em là một người mặc dù không học cao, nhưng cực kì có năng khiếu kinh doanh. Tin anh đi, không phải vì yêu mà mù quáng nói vậy đâu, anh thật sự nghĩ em có năng lực. Em cứ làm tốt nhất hết sức mình có thể đi, em nhé, dù có thế nào thì anh vẫn ở đây, đứng sau lưng và ủng hộ em trong mọi quyết định mà em chọn.
Em cũng đã quăng đơn xin nghỉ việc để chuẩn bị công cuộc vào Sài Gòn. Chuẩn bị bước sang một trang mới, và anh thật sự vui mừng bởi không biết dù mai này thế nào, anh cũng ít nhất cùng em có mặt ở khoảng thời gian chuyển mình của em, bên em những ngày này, hy vọng sau này sẽ vẫn được bên em trong những sự kiện khác trong cuộc đời.
Anh thì vẫn vậy thôi, vẫn chưa có tin tức gì về chuyện việc làm ở Kho bạc, nhưng anh tin là thời gian có quyết định chính thức nó sẽ đến nhanh thôi. Tâm lý của anh bây giờ cũng thoải mái hơn trước rất nhiều bởi dù sao anh cũng đã được ủng hộ trong chuyện lựa chọn việc làm chứ không quá khắt khe như trước. Song song với việc chờ đợi này thì anh chuẩn bị apply vào HSBC, nếu thành công thì anh sẽ vào SG tầm tháng 6. NGoài ra thì anh cũng đã bắt đầu dạy thêm tiếng anh kèm và chơi cổ phiếu, không nhiều đâu, nhưng nó làm anh giết thời gian.
Cái ngày mà anh với em, chúng mình được thưởng cho sự cố gắng đang đến rất gần rồi. cố lên em nhé, anh hứa với em, chúng mình sẽ bên nhau sớm thôi.
bây giờ anh uống nốt cafe đây, và đợi em dậy rồi gọi anh thôi, điện thoại anh hết pin từ 5h sáng mất rồi.
Love you, more than 3000.
0 notes
someguyinsomelife · 3 years
Link
Hôm nay vẫn là một ngày bình thường trong đời.
Thời tiết mấy nay bắt đầu lạnh, và tin anh đi, nếu em sống trong cái thời tiết mười mấy độ như anh, em chắc chắn sẽ lười vận động như anh thôi. Ở cái mảnh đất nơi anh sinh ra, không chỉ có lạnh mà còn cả gió. Nó khác đà lạt ở chỗ đó. Từng cơn gió nó thổi thốc vào người như muốn cào mòn từng mảnh da mảnh thịt ra vậy.
Đợt này em bắt đầu tăng ca, em bảo là để kịp hoàn thành công trình cho chủ tịch ngày 15 dọn vào ở, anh thì chỉ thấy xót cho em thôi.Một con người xách không quá được hai chồng sách như em lại bắt phải làm việc nặng rồi tăng ca một ngày thêm đến 3 4 tiếng. Đúng là vì vậy nên anh cũng có cái nhìn không được thiện cảm lắm về khối doanh nghiệp. Bóc lột nhiều khi quá đáng.
Hôm qua tới giờ chắc chắn là ngày không vui. Anh nhiều khi cũng biết em đi chơi cho khuây khỏa, cũng muốn cho em có không gian riêng, nhưng một phần anh chẳng thể kìm nén được cảm xúc của bản thân. Vẫn câu hỏi cũ thôi, anh một nơi, em một nơi, và một ngày chúng ta dành được bao nhiêu tiếng dành cho nhau?
Không nhắn tin, không gọi điện cho nhau hơn 1 ngày, chắc hẳn là em với anh sẽ thấy chán nản và chính thứ đó nó sẽ kéo căng mối quan hệ của chúng ta ra. Nhưng anh cũng sẽ để bản thân anh chậm lại, suy nghĩ thấu đáo hơn và hy vọng là em cũng như thế. Anh vẫn có niềm tin ở em. Nếu không thì anh đã không đánh đổi nhiều thứ và all in trong mối quan hệ ở thì tương lai như vậy.
Nhưng em ơi, em hãy thử trải qua những thứ như anh đi, em sẽ cảm nhận được nào đấy một phần suy nghĩ của anh, vì sao nhiều khi anh lại tiêu cực đến cực đoan đến như vậy.
Cuộc đời của anh, nhất là trong chuyện tình cảm, nó không còn là màu hồng từ cách đây đã 4 5 năm trời rồi. Nhưng anh cũng chỉ mượn những dòng note ở đây để nói vậy thôi, bở trong thâm tâm anh, anh không đời nào muốn em phải trải qua những thứ mà bản thân mình đã trải qua.
Love songs last longer
than lovers often do
oh baby i’m affraid that can happend
to me and you.
4 notes · View notes
someguyinsomelife · 3 years
Link
sometimes, i just wanna stay the fuck out of people, but i do scare of loneliness.
Hôm nay là Noel. Ngày vui của nhân loại hoặc ít nhất là ngày vui của tất cả mọi người xung quanh anh.
Và như em cũng đã biết, anh luôn có xu hướng đi ngược lại số đông, và người ta càng vui thì anh lại càng buồn.
Không hiểu tại sao những ngày gần đây cảm xúc của anh lại chán chường đến lạ, mặc dù cuộc sống của anh vẫn vậy. Có khi chính vì cuộc sống của anh vẫn cứ mãi xoay vòng trong sự tẻ nhạt thế này lại là nguyên nhân chính làm cho anh cảm thấy chán ghét tất cả mọi thứ.
Em cứ thử như anh mà xem, một người muốn được đi, muốn được làm mọi thứ mình thích, muốn được sống một cuộc sống khác hoàn toàn với cuộc sống mà anh đang trải qua. Giam mình trong căn phòng, học mớ tài liệu chán ngắt để phục vụ cho một công việc mà anh biết chắc là anh không bao giờ yêu thích hoặc có thể coi nó như là đam mê. Càng vào những ngày mà nhân tình thê thái càng vui vẻ, càng bận bịu, thì anh lại càng buồn bã và càng chán nản. Điều đó xảy ra với anh đã hơn 1 năm nay rồi, và anh cũng không biết được mình sẽ còn phải còn đối mặt với nó thêm bao nhiêu lâu nữa, hay có khi cả cuộc đời này anh chấp nhận sống như vậy cũng nên.
À, hôm nay là Noel. Có khi là noel buồn nhất mà anh từng trải qua, vì năm nay sự chán nản và cô đơn nó chiếm lấy anh mất rồi.
Nếu như có một điều ước vào ngày này, anh chỉ mong anh nhanh chóng được thoát ra cuộc sống này, càng sớm càng tốt. Lo từng bữa ăn đối với anh cũng được. Miễn là anh được sống, như cách anh muốn sống, trước khi quá muộn.
Marry Xmas, anyway.
1 note · View note
someguyinsomelife · 3 years
Link
Cuối cùng anh cũng làm được điều duy nhất mà anh mong muốn làm trong 2020.
“Anh sẽ đi đà lạt cùng với người anh thương”. Đó là điều mà anh chắc chắn thực hiện, thực tế là anh đã lên kế hoạch đi từ đầu năm nay rồi, và chuyến đi của anh thậm chí còn hơn cả mong đợi.
Đà Lạt với anh, có lẽ cũng giống với nhiều người ở chỗ nó buồn. Mà cũng đúng, Đà Lạt buồn hay vui đều theo ý người. Nó có thể là nơi có nắng ấm, có mây xanh như những buổi sáng mình thức dậy và ra ban công ngắm trời. Nó cũng có thể se se lạnh nhưng cực kì ấm mỗi khi chở em đi loanh quanh vào buổi tối. Đà Lạt cũng có thể là nơi buồn nhất của đời người bởi cái thời tiết gây khó chịu về cảm xúc mỗi khi không vui. 
Rồi đây, chúng ta sẽ có nhiều chuyến đi nữa, sẽ cùng nhau trải qua nhiều thứ nữa.
Anh đang dần hoàn thiện bản thân mình, và chuẩn bị thật tốt trước khi hai đứa về chung chỗ. Anh biết sẽ cực kì khó khăn, sẽ còn cực kì nhiều gian truân nữa. Nhưng mà miễn là mình có nhau, rồi tất cả sẽ ổn, phải không em?
Gắng em nhé, vì tương lai của cả hai ở cái đất Sài Gòn đô thị.
Ít nhất thì anh cũng biết được rằng từ nay về sau, mình có nhau trong đời.
   Chiều nay vừa nghe tin rằng tháng 3 sẽ thi tuyển, và mình sẽ về với nhau sớm thôi. 
Chắc chắn.
1 note · View note
someguyinsomelife · 4 years
Text
Lonely man walks in lonely road
Tumblr media
Đương nhiên rồi, bao giờ anh cũng là người cô đơn.
Cô đơn trong gia đình, trong công việc, trong bạn bè và cả một lúc nào đấy nữa
Cô đơn trong chuyện tình cảm.
Chuyện tình cảm mà, có lúc vui sẽ có lúc buồn, có lúc hạnh phúc thì cũng sẽ có những đổ vỡ, đúng không em?
Anh hiểu rằng cho chuyện tình cảm, không có thứ gọi là hạnh phúc mãi mãi về sau. Thật ra cụm từ đó chỉ có trong phim thôi. Cái ngày mà em đồng ý bước chân vào cuộc đời anh, đồng nghĩa với việc ngoài những lúc vui vẻ ra, mình cũng sẽ có những lúc cảm thấy vô cùng mệt mỏi và chán nản, cần phải xả hơi để sạc lại năng lượng, cần tìm cho mình một lối thoát, một con đường riêng, con đường đơn độc mà chúng ta từng đi trước khi gặp nhau, em nhỉ.
Cho tới bây giờ, anh vẫn rất yêu em, và đối với anh thì có lẽ việc xảy ra xích mích như lần này nó không phải là vấn đề gì quá to tát cả. Rồi em và anh, chúng ta sẽ ngồi lại với nhau, cùng nói nghiêm túc về vấn đề này và tìm ra hướng giải quyết. Với tính cách của cả hai đứa, anh nghĩ chuyện đó sẽ xảy ra sớm mà thôi.
Và đương nhiên, đây là lúc mà chúng ta nhận ra rằng thật ra đối phương trong mắt mình chưa bao giờ đẹp 100%. Yêu mà, luôn bị cảm xúc chi phối lí trí. Anh hiểu điều đấy hơn ai hết. Sau những ngày tháng chúng ta cố tạo ra màu hồng thì đây là lúc phải cùng nhau trải qua những màu khác nữa trong chuyện tình cảm. Bởi có ai yêu nhau mà hạnh phúc từ đầu cho tới cuối đâu hả em.
Không sao đâu. Rồi chúng ta ai cũng sẽ phải đối mặt với nó thôi. Anh đã quá quen với chuyện này rồi. Đủ đau rồi thì sẽ tới một lúc nào đấy chai lì về mặt chịu đựng. Lần này, cũng sẽ như mọi lần trước. AI cũng có nguyên tắc của mình, và anh thì luôn luôn vậy, 72 tiếng.
Đối với anh, sau 72 tiếng mà chúng ta vẫn có thể sống thiếu nhau, thì chúng ta mãi mãi có thể sống thiếu nhau.
Nghe thì có vẻ buồn cười, nhưng kể cả nó có là cái vớ vẩn nhất trên thế giới. Đó vẫn mãi là nguyên tắc của anh. 
3 ngày sau, chúng ta sẽ biết kết quả thôi. Hoặc là chúng ta, hoặc là em và anh.
0 notes
someguyinsomelife · 4 years
Text
Tumblr media Tumblr media
Nói một chút về bản thân anh nhé.
kể từ khi chia tay người cũ,anh cảm thấy khá vật vã trong suốt một khoảng thời gian. Đã có lúc anh nằm khóc lúc 6h sáng sau một đêm mất ngủ. Nhưng rồi anh nhận ra một điều đáng buồn rằng: không có tình yêu, anh vẫn có thể sống.
Thậm chí là còn sống thoải mái.
Anh lao vào đi tập gym, anh thử những điều mà anh chưa bao giờ thử. Anh thử uống rượu vào 12h sáng.Anh cũng thử kiêng bớt những thứ đồ hộp ( anh chưa từng nghĩ một đứa nghiện mì tôm như anh lại có thể nhịn tới hơn 4 tháng ), dầu mỡ và đồ rán....
Anh tập sống khác với anh của ngày trước. Bắt đầu lao vào công việc và những tập tài liệu.
Anh chủ động làm những thứ anh chưa từng thử bao giờ, và anh gặp được người mà anh không nghĩ là anh lại quen.
Anh gặp hình bóng của Hà trong một người nữa. Nhưng không phải vì thế mà anh chấp nhận quen. Anh lại mơ mộng thêm một lần nữa, nhưng lần này anh sẽ là người khác. Một người hoàn thiện hơn, biết nắm bắt và tâm lý hơn. Trên hết, một người biết rút ra những sai lầm để không đi vào vết đau cũ.
Ngoại hình thay đổi thì dễ, bên trong mới khó. Và anh cũng không định thay đổi bên trong bởi anh biết người thương anh thì sẽ thương luôn cả những thiếu sót của anh. Nhưng anh sẽ cố gắng để hoàn thiện mình, như cái cách anh làm với vẻ bề ngoài.
0 notes
someguyinsomelife · 4 years
Text
Chương đầu tiên
Tumblr media
Gửi em, tương lai của anh.
Mình biết nhau qua app hẹn hò. Thật sự chưa bao giờ anh tin tưởng bất kì một cái app hẹn hò nào cả,nhưng cũng như những người con gái đã đặt chân vào cuộc đời của anh, em bước vào thông qua những dòng tin nhắn làm quen.
Chắc là ai cũng như anh thôi, ban đầu chúng ta ai cũng mang tâm lý rất thoải mái để nói chuyện cùng nhau. Anh vẫn nhớ những ngày đầu tiên, anh nói chuyện có phần thẳng thắn và gay gắt quá với em, nhưng buồn cười là nó lại chính làm em cảm thấy ấn tượng về anh, và anh biết từ giây phút đó rằng, em thật sự cảm mến anh bởi con người thật của anh, một con người có phần bộc trực, hơi thẳng tính và không sợ làm mất lòng người khác.
Thú thực, anh không còn nhớ là ngày đầu tiên mình nói chuyện với nhau là ngày bao nhiêu, chỉ biết rằng ngày đó, cả em và anh, chúng ta đều mất ngủ tới sáng. Nhưng anh biết rõ cái khoảnh khắc lúc anh biết mình yêu em, là khi chúng ta xảy ra mâu thuẫn và im lặng với nhau gần 1 ngày trời. Anh làm gì cũng không xong, tâm trí anh lúc nào cũng nghĩ về em, về cảm xúc của em, về những thứ mình đã trải qua và trong một lúc ngắn ngủi nào đó, anh sợ mất em, anh sợ sẽ lại vuột đi một người con gái trong đời anh.
Em Diên của tui mang một tính cách, tâm hồn từa tựa Hà, người mà anh hay nói rằng anh có làm mọi thứ kể cả quỳ xuống chân xin được chết cũng không thể xóa được hết tội lỗi của mình. Anh đã để vuột mấtmột người con gái mà anh tin là yêu anh hơn chính bản thân mình một lần, anh coi đó là bài học của anh, bài học chỉ ra rằng anh sẽ không thể để vuột mất một người như vậy nữa.
Anh không thể để vuột mất em.
Cuộc sống của anh, bây giờ đã có em kề bên, ngay như chính lúc này khi anh đang viết những dòng này, mình vẫn đang gọi điện cho nhau. Kẻ Nha Trang, người Quảng Bình, chả có bất kì một mối liên hệ nào chung với nhau cả, nhưng vẫn tìm thấy nhau, anh vốn không tin vào hai chữ duyên số, vẫn thường nói rằng duyên số của mình là do mình tự nắm lấy, nó nằm trong lòng bàn tay của mình chứ không đâu xa, nhưng biết giải thích về hoàn cảnh của mình thế nào đây, nếu không phải là vì duyên số hả em?
Và rồi đây, mình sẽ cố gắng để năm sau gặp nhau ở SG, sẽ ở chung một ngôi nhà với nhau,sẽ hỗ trợ nhau, đỡ đần nhau qua những ngày tháng vất vả phía trước. Anh biết là mọi chuyện sẽ không đơn giản, những chuyện tính trước của anh chưa bao giờ xảy ra trọn vẹn, nhưng mà sẽ luôn có cách. Anh luôn có cách để cho Diên của anh cảm thấy rằng trên thế gian này, Diên sẽ không còn phải cô độc như trước kia nữa. Miễn là Diên yêu anh, thế là được.
Đây là chương đầu tiên của em trong cuộc đời của anh, anh không biết sau này mọi chuyện sẽ xảy ra thế nào, nhưng ít ra ngay tại bây giờ, 2 con người mong muốn từng ngày để được ở chung trong 1 căn nhà ở SG với nhau, hai con người chờ từng ngày, đếm ngược từng ngày để được đi tới một nơi cùng nhau thì ở đó sẽ luôn luôn có hy vọng. Hy vọng để mình bám víu vào những ngày giông bão sắp tới. Vậy nên anh sẽ hẹn em vào một ngày không xa, cái ngày mình cùng nhau đặt đồ đạc xuống căn nhà của mình ở SG đô thị.
Còn bây giờ, cố gắng để tới Noel mình cùng nhau uống Gin giữa Đà Lạt, em nhé.
0 notes
someguyinsomelife · 4 years
Video
Tạm biệt Đà Nẵng.
Đà Nẵng không phải nơi anh ao ước tới, cũng như không phải nơi mà anh luôn luôn hướng tới trong tim mình như Sài Gòn, Đà Nẵng chỉ là nơi mà anh coi đó là trạm dừng chân của cuộc đời anh, nhưng là trạm dừng chân đặc biệt nhất mà anh sẽ không bao giờ quên.
Ở Đà Nẵng, anh có một gia đình ấm áp với cô, chú và 2 đứa trẻ, những người không phải máu mủ ruột thịt nhưng đối xử với anh như con cháu trong nhà. Nó làm anh quên đi được nỗi nhớ nhà mà bất kì anh cũng gặp phải ở tuổi 18.
ở Đà Nẵng, anh có một cuộc sống đại học tuy không quá sôi nổi, nhưng chưa bao giờ là trầm lắng với những giá trình, những buổi lên lớp buổi sáng lúc 5h học thể dục mà anh háo hức tới độ suốt đêm không ngủ được, những đứa bạn mà anh có lẽ sẽ không bao giờ quên. Từ những đứa từng thân, tới những đứa chỉ là thoáng qua trong đời sinh viên. Làm sao anh quên được những ngày đi chơi với Huy, Cao, Loan vào những ngày đầu nhận lớp, hay với Hồ Nước, Lâm, những đứa coi anh là anh em, với những ngày dí deadline, với Đức, thằng bạn anh luôn bấu víu mỗi khi gặm bài khó, hay với những đứa ở khoa thương mại điện tử mà anh ngồi nhậu từ đêm đến sang. Thằng Phi lê, Tuấn con, Quang to, Quang nhỏ, Thắng, Sâm,…. Tất cả những thứ đói gói gọn trong 2 từ sinh viên, quãng thời gian mà chắc chắn anh sẽ nhớ mãi trong đời.
Ở Đà Nẵng, anh có gia đình của em, nơi  mà lúc nào cũng đối xử với anh hơn cả một đứa con. Anh đã từng nghĩ sau này dù có thế nào thì cũng sẽ phải cưới em, bởi anh biết có lẽ tìm cả cuộc đời này cũng chưa chắc có một gia đình nào yêu thương anh như vậy. Từ bà nội, mẹ, ba, tới anh Gơ, chị Chinh .. tất cả mọi người quá tốt với anh, tốt tới mức nhiều khi annh phải tự hỏi bản thân mình rằng đã làm gì để được mọi người phải đối xử với mình như vậy. Anh vẫn còn nhớ một tấm hình mà ở đó có em, anh, anh Hiếu, bé An và vợ chồng a trai em, tất cả cùng nhau ngồi chơi bài. tấm hình đó anh chỉ được nhìn qua một lần, nhưng chắc chắn nó sẽ làm anh nhớ cả đời. Trên hết, là mẹ.
Anh không thể quên được mẹ. Mẹ Hồng. Mẹ thường gọi cu chó vào ăn cơm đi con. Mẹ làm anh cảm thấy ái ngại một phần khi quyết định rời xa em. Anh không thể quên được những buổi sang nhà em, mẹ phải bắt anh ngồi ăn cơm, rồi nhờ anh khiêng đồ, nhờ anh những chuyện lặt vặt. Mẹ cho anh cảm giác rằng anh, một đứa con trai khác tỉnh, thua tuổi em và chưa có bất kì một giá trị nào để lợi dụng chính là con rể của mẹ, người con rể duy nhất của mẹ.Cuộc đời anh rất ít khi ái ngại và những việc mình không thể làm, nhưng anh chắc chắn sẽ nhớ mãi cảm giác bứt rứt của mình lúc hơn 12h đêm khi anh vừa biết tin mẹ mất. Anh không kịp đưa tiễn mẹ về nơi yên nghỉ cuối cùng.
Ở Đà Nẵng, anh có những người anh trong nhà cực kì đáng quý. Anh Phin, anh Nhật, anh cường, anh dinh, tất cả đều tốt với anh, đều sẵn sang coi anh như đứa em mà mọi người bảo vệ. em ơi, phải đi tới đâu để có thể gặp được tập hợp những người tốt như vật cùng một chỗ như Đà Nẵng đây?
Ở Đà Nẵng, anh có những mối quan hệ không tên. Đó là những người phụ nữ đi ngang đời anh, họ chỉ đến với anh qua những cuộc gọi ngắn, những dòng tin nhắn ngắt lửng, vội vàng và những cái gõ cửa ở nơ quen. Không hẳn là tình một đêm, cũng chắc chắn không phải là bạn bè… Tuổi trẻ mà, nhiều khi bất cần, nhiều khi hư hỏng, buông thả một chút.
Ở Đà Nẵng, anh có những buổi sang phải dậy sớm, đi vội ra sân bay để kip chuyến bay đầu tiên bay vào sg từ t6 và rồi lại trở về vào thứ 3. Cũng ở đây, anh có những buổi tối đi pub từ 11h tới 3,4h sáng với những người chỉ thoáng qua trong đời. Cuộc đời họ thú vị và cũng đầy màu sắc giống anh.
Và ở Đà Nẵng, anh tìm được em. Tấm vé số thứ 3 của anh. Cảm ơn em đã ở bên anh, đã cùng anh trải qua những ngày tháng đẹp nhất của tuổi vào đời. Dù rằng chuyện tình của chúng ta không phải là giấc mơ như mình từng nhiều lần ngồi lại và nói với nhau, nhưng anh sẽ không quên. Anh sẽ không quên từ những việc nhỏ nhất như cách em phải chỉ đường cho anh mỗi khi chạy xe, những buổi trốn nhà ngủ lại nhà em tới trận trưa, những lần cãi vã mệt mỏi tới mức có thể buông xuôi, và những cái ôm, cái nắm tay hay cái hôn giữa nơi công cộng khi mặn nồng.
Đà Nẵng, đối với anh, nó không quá ồn ào, không quá náo nhiệt nhưng không bao giờ lặng lẽ. Từ cảm giác gió lùa mỗi khi chạy xe đường biển, hay chen chúc nhau trong trung tâm thành phố, hay là quán cà phê mà anh thường hay ngồi hướng nhìn ra sông Hàn, Anh yêu cảm giác chạy xe đạp vào đường biển lúc 8r 9h đêm, anh cũng yêu cảm giác chạy xe từ nhà anh sang nhà của em vào sang sớm hay vào đêm muộn, anh cũng yêu cảm giác được đón bằng oto bởi Lan lúc 12h đêm đi chơi chỉ vì anh nói rằng anh cảm thấy chán.Anh yêu những buổi ngồi cùng anh Phin uống bia trước nhà, những buổi tập gym rồi nhảy ù xuống biển hay những buổi ngồi ăn nhậu với cô chú như những người thân trong gia đình.
Đà Nẵng, nó không phải là nơi anh thuộc về, nhưng nó là trạm dừng chân đầy ắp kỉ niệm và kí ức của một thời tuổi trẻ nông nổi, giàu cảm xúc và có phần ngông cuồng của anh.
Tạm biệt Đà Nẵng, có thể 5 10 15 hoặc có khi hơn nữ a anh mới sẽ quay lại nơi này, nhưng lúc nào trong đầu anh, cũng sẽ chừa cho nó một khoảng kí ức về tất cả những gì đã trải qua. Trạm dừng chân của tuổi đôi mươi của anh.
4 notes · View notes
someguyinsomelife · 4 years
Text
Đây là những dòng anh viết cho em khi chúng ta đã chia tay được một thời gian rồi.
Anh hy vọng, sau những dòng tin nhắn em viết cho anh, em nhận ra được lỗi lầm của mình.Anh cũng thế,anh cũng hy vọng rằng sau cuộc tình này cả hai chúng ta dù rằng không thể thấy nhau, chúng ta không còn chung một giấc mơ như chúng ta đã từng hứa với nhau nhưng từng người sẽ tốt hơn,sẽ biết khắc phục những vấn đề cũ dành cho những người sau này.
Anh vẫn luôn hạnh phúc và tự hào rằng chúng ta đã từng là của nhau trong đời.
Dù ngắn thôi, nhưng cuộc đời anh,anh sẽ không bao giờ quên được em và cả những thành viên trong gia đình em nữa.
Em có nhớ lúc chúng ta đi Hội An không? cái lúc mà mình đi cùng đám bạn thân của em đấy. Anh còn nhớ 11 giờ khuya, mình vẫn còn đi bộ ra hát Karaoke, và có cả bài này.
Anh ít nghe nhạc việt, em biết mà. Nhưng bài này luôn luôn nằm trong đầu anh.Tới bây giờ thì anh hiểu vì sao rồi.
Vì Erik đang hát thay cho anh.
Anh thật sự, thật sự nhớ em.
Có lẽ thứ ngăn cách anh và em cho tới lúc này, chỉ có lòng người mà thôi. Nhưng em biết đấy, lòng người là vô tận.
1 note · View note