Tumgik
xoi-vung-dua · 3 months
Text
Tumblr media
Cảm ơn cốc Phêla lúc 10:30 tối đã giúp mình thức trắng đêm để enjoy tiếng ngáy của Việt.
2 notes · View notes
xoi-vung-dua · 3 months
Text
Tumblr media
Tại sao, tại sao tôi lại phải nghĩ xem tối nay ăn gì cho chồng tôi, từ Đà Lạt, hả???
🫠😌🥲😤
4 notes · View notes
xoi-vung-dua · 6 months
Text
Tumblr media
Nếu mình khóc vào ngày cưới, đó không phải vì mình hạnh phúc mà vì những ngày stress này đã qua.
5 notes · View notes
xoi-vung-dua · 7 months
Text
Tumblr media
Dù Việt đã về, gặp nhau 2 lần nhưng mình vẫn không thôi đc cái thói quen khóc rồi lên đây viết. Lần nào gặp nhau xong, mình cũng khóc, 1 mình. Mình chưa thể quen được việc chung múi giờ, khoảng cách có vẻ ngắn lại nhưng sự thân tình thì chẳng có gì cải thiện. Thế giới của mình chưa thực sự chào đón sự hiện diện này dù trước đấy nội tâm có gào thét, tìm kiếm sự tồn tại của Việt bao nhiêu đi chăng nữa.
11h đêm ở sân bay nhìn thấy Việt mà mình vô cảm quá chừng. Không buồn, không vui để rồi dồn lại cho những lúc thế này. Không cả dám nói “em buồn, em sợ, em chưa sẵn sàng”. Ai cũng nghĩ sự can đảm của 10 năm qua sẽ rực rỡ lắm, chỉ trừ mình…
Kịch bản này hình như đang chưa đúng…
12 notes · View notes
xoi-vung-dua · 8 months
Text
Tumblr media
“Không được khóc”
1 note · View note
xoi-vung-dua · 9 months
Text
Tumblr media
“Mọi chuyện trên đời đều là không chắc và bất toại nguyện”
6 notes · View notes
xoi-vung-dua · 10 months
Text
Tumblr media
Nhân một cái dịp dậy sớm, định nấu cơm trưa ngon lành cành đào thì sực nhớ để quên nguyên liệu trên công ty. Thành ra, chỉ làm được gạo luộc, tí ăn ruốc nấm với canh rong biển có lườn gà lái. Vì sự việc không như kế hoạch nên ngồi lướt Fb. Trong lúc lướt Fb thì thấy cái post này. Đọc được nội dung thì lại nhớ mình đã tự dặn mình cách đây gần 2 năm, đại ý rằng, thôi kệ đi, thời gian sẽ làm tốt việc của nó, mình cứ trôi theo thôi!
Đời mà, phải học chứ. Học rồi mới thấy thấm thía, những hoài nghi ban đầu phải tự mình chứng thực.
Biết nói sao nhỉ, không còn là mình khi đếm ngược tới ngày gặp lại Việt. Mình bây giờ chỉ nhìn lịch để nhớ mà viết mail xin nghỉ phép. Bởi, sự hiện diện của nhau để khẳng định đứa kia thực sự tồn tại, không còn những múi giờ phải cộng trừ, không phải than thở bộ lọc âm của tai nghe thật tệ, không còn là thực-tế-ảo nữa… Thế đó, điểm kết thúc lại luôn là nơi bắt đầu, thật là buồn cười :)))))))))
4 notes · View notes
xoi-vung-dua · 11 months
Text
Tumblr media
Chắc tại mình nghèo nên mình không thích đi du lịch. Chứ đối mặt với câu hỏi “Lương em đâu hết rồi hả Trang” thì thực lòng muốn chửi ra vần ra vẻ cho hả lòng hả dạ chứ đéo thể tin là sự vô duyên này chưa được kỉ lục Ghi-nét xếp hạng thì thật là đáng tiếc.
Để giữ sự bình tĩnh, không giận quá hoá thần kinh rồi lỡ may chat nhầm cho người khác lại vạ miệng thì mình để dành, gói ghém nó lại cho đến lúc kết thúc chuyến đi rồi chửi 1 thể, mất thời gian 1 thể.
Ôi, cứ nghĩ đến là máu loz dồn lên não bất cứ lúc nào!!!
7 notes · View notes
xoi-vung-dua · 11 months
Text
Tumblr media
“có bốn điều vô dụng trong thế giới tình cảm: hối hận sau khi chia tay, sự quan tâm khi không còn yêu, lòng tự tôn cao ngất ngưởng, sự lương thiện của kẻ có IQ thấp.”
(bức thư thứ 437)
@somethingwithuyen
209 notes · View notes
xoi-vung-dua · 11 months
Text
Tumblr media
Mình cạn lời rồi.
Mình không biết viết gì vào lúc này cho thật mạch lạc nữa. Linh, mẹ, Tuấn Anh, Cá, Việt. Những con người cứ chạy vòng quanh trong đầu, nối tiếp từ chuyện này sang chuyện khác. Mình không thể tìm đc điểm cân bằng cho tất cả, bước chân nào sang cũng thấy thiên vị, không công bằng, không ở vị trí của người khác.
Mình mệt mỏi rồi nhưng lại vẫn tin rằng mọi thứ sẽ ổn. Ổn nhờ cái gì? Tự dưng mà ổn được ư?
Mình không muốn chết. Giờ mình không cả muốn chết. Mình muốn sống, để xem xem kết thúc của câu chuyện này là gì, có đúng như nó phải chấm dứt như sự an bài của số phận hay không.
Ngay cả lúc này, việc mình khóc cũng đã được sắp đặt trước, bởi sự vi diệu của trời đất.
3 notes · View notes
xoi-vung-dua · 1 year
Text
Tumblr media
105 notes · View notes
xoi-vung-dua · 1 year
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Nghỉ lễ cùng em pé!
5 notes · View notes
xoi-vung-dua · 1 year
Text
Tumblr media
Vận động viên ăn dặm của gia đình rất háo hức với đồ ăn nhưng nhược điểm là lười cầm nắm. Tất cả những gì trong tầm với của… lưỡi sẽ được cảm nhận bằng hình thức liếm. Liếm sách, liếm gấu bông, liếm đồ chơi… À, giai đoạn này gọi là nếm cho lịch sự, nếm cả thế giới . Có lần đang nếm dở nắm bình giữ nhiệt thì bị phát hiện 🙃🙃🙃
Tumblr media Tumblr media
Ừ thì, không ngon lắm đâu Trang ạ!
6 notes · View notes
xoi-vung-dua · 1 year
Text
Tumblr media Tumblr media
Before and After của đứa trẻ sau 1 buổi tập bơi. Cá này là cá gì chứ sự háo hức đã tắt lịm khi nhúng một ngón chân xuống nước :)). Ôi, cái đứa trẻ buồn cười nàyyy 🤣🤣🤣
3 notes · View notes
xoi-vung-dua · 1 year
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Hôm trước quên dựng chân chống xe, ngã bẹp 1 cái ngay trước cửa nhà. Nằm lăn ra rồi mới à lên, mình đã bỏ qua một thao tác. Đôi chân đã không được đẹp nay còn thêm phần xuống cấp. Tại cái mồm xui chị leader chửi khách vì bắt sửa năm lần bảy lượt mãi chả chốt được cái gì cho xong!!! Túm cái mỏ lại cho đỡ péo, cho đỡ nghiệp tụ vành môi.
Hết tuần rồi, chỉ muốn nằm khoèo.
9 notes · View notes
xoi-vung-dua · 1 year
Text
Tumblr media
Haizzz, nỡ lòng nào đi lừa 1 đứa ngây thơ như mình cơ chứ! Cứ tưởng lôi sách lôi vở ra để được thực hành tử tế thì lại phải dùng cái trình độ ù ù cạc cạc mà làm văn bóc phốt thế này. Kì cục kẹo!
Khoan bàn đến mục đích thực sự của những kẻ lừa đảo này thì mình nghĩ, bọn chúng đã quá trông mặt bắt hình dong. Loè nhau bằng vài ba cái ảnh Hơi-mệt, Luôn vui tươi với Chà xoong chà nồi mà tưởng ngon à. Trên hết và chỉ có 1, tui khum cần. Phèn chúa như mình đắp brand high-end triệu đô cũng không sang nổi thì có cho cũng vứt xó thôi mà. Chưa kể, dùng dăm ba cái stock nhìn chán không buồn down thì thật là ba chấm 🙃🙃🙃.
Dễ gì Trang tin :))))))))
9 notes · View notes
xoi-vung-dua · 1 year
Text
Tumblr media
Cháu đã ngoan nhiều năm rồi. Cháu cũng không cãi sếp như xưa nữa. Cháu chan hoà với đồng nghiệp. Cháu nhường nhịn clients. Xin các cụ phù hộ cho khách hàng mạnh khoẻ, KPI thừa thãi, tiền chi thoải mái để cháu có việc làm quanh năm, tránh xa muộn phiền. Cháu sẽ tiếp tục tiến bộ hơn nữa ạ!
7 notes · View notes