Tumgik
#gia đình
hdiep2888 · 3 months
Text
Thứ đắng nhất không phải là thuốc, mà đó là sự tủi nhục.
Thứ đẹp nhất không phải là dung mạo, mà đó là tâm hồn.
Thứ mệt mỏi không phải là cơ thể, mà đó là trái tim.
Tumblr media
Thứ khiến ta say không phải là rượu, mà đó là tình người.
Điều khó làm nhất không phải là đại sự, mà đó là sự kiên trì.
Cái khó vượt qua nhất không phải là tình cảm, mà đó là thời gian từng ngày.
Về Đi Thôi !
88 notes · View notes
ncsquote · 1 year
Text
Trở nên ưu tú thật sự rất khó, học thêm một ngôn ngữ khác cũng chưa bao giờ dễ dàng, mỗi ngày làm việc 8 tiếng đủ để khiến bản thân kiệt quệ, nhưng tôi muốn đưa ba mẹ đi đến những nơi xa hơn.
217 notes · View notes
macchankhe · 4 months
Text
Tôi chưa từng khiến bố tự hào, nhưng bố lại luôn xem tôi như bảo bối.
Vốn dĩ cuộc sống của tôi nhẹ nhàng thoải mái
Chẳng qua là có người giúp tôi gánh vác khó khăn mà thôi.
Tumblr media
27 notes · View notes
jiangnanblog · 3 months
Text
Tumblr media
Gia đình khi chúng ta 1-6 tuổi là tất cả, gia đình lúc 7-9 tuổi là buổi tối, gia đình năm 10-15 tuổi là cuối tuần, gia đình ở tuổi 16-20 tuổi là kỳ nghỉ hè, nghỉ đông. Và Bây giờ, gia đình là Tết Nguyên đán.
19 notes · View notes
phuonguyen01 · 9 months
Text
Cô gái của năm đó không phải là phiên bản tốt nhất.
Nhưng lại là cô gái vui vẻ nhất.
29 notes · View notes
hoaitifishing · 1 year
Text
“Người khiến bạn động lòng lại không làm cho bạn an tâm, người làm bạn an tâm lại không thể mang đến cho bạn sự rung động.
Có lẽ câu trả lời là thế này. Có người thích bạn vì bạn hài hước luôn mang đến sự vui vẻ, nhưng lại có người thích bạn chỉ vì có bạn, họ mới vui vẻ.”
An. | Một đời bất hối
Tumblr media
87 notes · View notes
malnye-tran · 5 months
Text
Bây giờ mình mới hiểu, đứa con đem tiền về nhiếu nhất mới là đứa con có hiếu nhất.
Tấm lòng không đổi lấy được sự sang cả ngoài kia, mình có 10đ chỉ cho ba mẹ được 8đ làm sao so với đứa con có 30đ sẽ đem cho ba mẹ 10đ cơ chứ. 10đ với 8đ rõ là chênh nhau mà!
Mình nghèo, nhưng miệng đời lại cho mình bất hiếu. Đau đớn gấp bội khi chính những người trong gia đình mình cũng nghĩ vậy.
Cuối cùng mình cũng hiểu, vì sao đồng nghiệp cũ, bạn bè cũ, nhiều người còn có gia đình nhưng chẳng để trở về.
8 notes · View notes
tuvan-author · 2 years
Text
-Suy nghĩ quá nhiều sẽ làm cho chúng ta cảm thấy không vui. Thôi cứ thuận theo tự nhiên vậy... Chúc bạn, chúc tôi. Cầu mong cho hai chúng ta đều có thể tìm thấy được hạnh phúc giữa những bộn bề của cuộc sống này.
Tumblr media
Cre: Weibo
Dịch: Lin
214 notes · View notes
lacyen · 2 years
Text
Những đứa trẻ có gia đình yêu thương luôn sống rất hạnh phúc, phong thái của họ, những đứa trẻ khác dù cố gắng học thế nào cũng không giống.
Lạc Yến
Tumblr media
92 notes · View notes
anhdeudeu · 8 months
Note
anh Bí ơi,
hiện tại em đang quen bạn trai mới và gia đình bạn ấy cũng biết em, gia đình em có gặp người cũ của em và anh ấy mới từ nước ngoài về thăm gia đình, anh ấy có qua nhà em gửi quà cho bà và bố mẹ em. Em có nói với người mới về vấn đ�� đó. Bố mẹ em còn mời người cũ ăn cơm và có sự so sánh 2 bên, và cảm giác không chào đón người mới của em lắm
Người mới của em đã suy nghĩ rất nhiều và tự ti vì cảm thấy gia đình em như vậy, em thì không biết phải mở lời với gia đình thế nào, cũng không biết nói với người cũ thế nào. Em cũng mới biết người cũ đang quen 1 bạn gái khác rồi. Bây giờ em nên làm sao để bố mẹ không còn nhắc hay cứ thân thiết với người cũ như vậy? Em nên nói với người mới của em thế nào để anh ấy an lòng hơn? Hay nên nói gì với ngư��i cũ để anh không liên quan tới gia đình em nữa.. em thực sự như mớ bòng bong không biết phải làm gì ấy ạ..
Mình vẫn phải nói chuyện đó em.
Họp mặt gia đình, trình bày khúc mắc, thổ lộ mong muốn, đề nghị giúp đỡ, yêu cầu tôn trọng.
Tương tự như trên với ex, nhưng chỉ cần email hoặc tin nhắn (không đứt đoạn), không nhất thiết gặp mặt. Cả hai trường hợp có thể soạn ra giấy, gạch dầu dòng, trau chuốt câu từ, ý tứ.
Với ny hãy nói, giữa gia đình và ảnh, em sẽ chọn ảnh, vì thế hãy cố gắng cùng em để em không phải từ bỏ gia đình mình.
Còn lại trông chờ vào sự tinh tế và thấu hiểu của các bên. Cố gắng thỏa hiệp, cùng đường mới hẵng xù lông.
12 notes · View notes
nghienrose · 1 year
Text
当你觉得撑不下去的时. 候,你要知道,还有万 亿个细胞只为你一个人, 而活
Khi bạn cảm thấy như bạn không thể chịu đựng được nữa. Bây giờ, bạn biết đấy, có mười tỷ tế bào chỉ dành cho bạn, và tiếp tục sống.
Tumblr media
25 notes · View notes
hdiep2888 · 7 days
Text
Tumblr media
Nếu cuộc đời buồn quá
Mình cứ kệ nó đi
Than thở có ích chi
Rồi nỗi buồn tự hết
Chẳng ai khổ cùng kiệt
Chẳng ai mãi đớn đau
Buồn trước sẽ vui sau
Đời xưa nay đã vậy
Mỗi sớm mình thức dậy
Vẫn nhìn thấy mặt trời
Thấy vạn vật sinh sôi
Là bình yên may mắn!
Việc gì đến đừng tránh
Cứ thuận bởi chữ duyên
Việc gì đi chớ phiền
Hết duyên thì thôi phận
Cuộc đời cứ ảo mộng
Những ước muốn xa vời
Càng thấy khổ tâm thôi
Sống vui là biết “đủ”
Gạt bỏ những điều cũ
Dẹp bớt những sân si
Đời vô thường mấy khi
Cứ lạc quan vui vẻ
Chỉ cần đủ sức khỏe
Để làm việc nghỉ ngơi
Yêu quý bản thân thôi
Thuận ý trời không vội
Cứ tuỳ duyên mà đợi…!
#st
14 notes · View notes
goc-xanh · 10 months
Text
Tuần trước nữa, mình rủ em gái cùng đặt vé về nhà. Mẹ hỏi về làm gì, mình bảo về ôm mẹ. Nói thật, mà mẹ hổng có tin. Mẹ tâm sự với ba, sợ rằng công việc của mình đang bất ổn, chứ làm gì có chuyện mình nhớ nhà đến như vậy. Lo lắng của mẹ làm mình nghĩ đến đoạn trích đã đọc ở blog của chị Trang.
“Bạn có để ý thấy là bạn thường chỉ nghi ngờ những điều tích cực trong cuộc sống của mình không? Bạn không bao giờ nghi ngờ những điều tiêu cực. Bạn nghi ngờ sự thành thật của một người và bạn tin tưởng sự thiếu trung thực của anh ta. Khi có ai đó giận dữ với bạn, bạn không nghi ngờ gì về sự tức giận đó. Nhưng khi có người nói yêu bạn, thì có sự nghi ngờ lò dò tới: ‘Anh ta có thật sự yêu tôi không?’ Khi bạn phiền muộn, có bao giờ bạn nghĩ là có phải tôi đang phiền muộn không? Không, bạn cho sự phiền muộn của mình là một sự thật. Nhưng khi bạn hạnh phúc, bạn nghi ngờ: Tôi có đang thực sự hạnh phúc không; đây có đúng là điều tôi mong muốn không? Bạn nghi ngờ về khả năng của mình, nhưng có bao giờ bạn nghi ngờ về những điều mình không làm được?” ※ Ngợi ca sự tĩnh lặng – Gurudev Sri Sri Ravi Shankar.
Mình biết, nỗi lo của mẹ là xuất phát từ tình yêu thương. Không phải mẹ nghi ngờ lời mình nói, mà mẹ sợ đó chỉ là bề nổi của sự thật. Phần chìm bên dưới, những buồn đau và uất ức, mình lại giấu nhẹm trong lòng. Có lẽ, mẹ đã từng lựa chọn cất đi phiền muộn, để đổi lấy sự an tâm của ngoại. Nên mẹ lo, con gái cũng sẽ y như vậy. Sẽ âm thầm chịu đựng và lặng lẽ vượt qua.
Tumblr media
Hoa hồng mẹ trồng. Ở căn nhà cũ. Vào một ngày mưa.
Nhớ thời cấp 3, mình đi học xa nhà, mỗi lúc ốm vặt là lại í ới gọi cho mẹ. Nghe sơ qua triệu chứng, mẹ bảo mình lấy thuốc này thuốc kia ra uống, hoặc nhắn tin tên thuốc để mình tự tìm mua. Mình cứ gọi như một thói quen, chứ chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Cho đến lúc, có người nhắc nhở, đau ốm thì cứ đi mua thuốc mà uống, đừng gọi về nhà nữa, kẻo ba mẹ lại lo. Mình không nhớ người khuyên mình là chị cùng phòng hay bạn chung lớp. Nhưng chắc chắn một điều rằng, ở thời điếm ấy, họ chững chạc và biết lo nghĩ hơn mình gấp mấy lần.
Lên đại học, mình cũng chẳng khác gì thời phổ thông. Vẫn kêu ba gọi mẹ những khi thấy không khỏe trong người. Có lần, hai chị em đi nhà sách, lúc chạy xe ra về, mình sơ ý để bàn chân quẹt vào xe bên cạnh. Vết cắt tuy ngắn nhưng lại sâu. Máu cứ thế chảy đầm đìa. Hai đứa luống cuống tìm đường đến bệnh viện. Gọi về cho mẹ mà giọng run rẩy, thều thào. Chị em mình chờ rõ lâu nhưng không thấy ai đến xử lý vết thương, tủi thân quá nên nước mắt thi nhau chảy. Cả phòng cấp cứu chỉ có mỗi hai đứa là giọt ngắn giọt dài. Mình khóc một thì em mình khóc mười. Đến tận lúc mình được bác sĩ cầm máu và khâu vết thương, nhỏ em vẫn còn đứng thút tha thút thít bên cạnh. Sau này nghĩ lại mới thấy buồn cười, chứ lúc đó, chị em mình như ngồi trên đống lửa. Chẳng biết làm gì ngoài việc gọi về nhà khóc lóc, kể lể.
Giờ đây, dù đã biết tự lo cho bản thân, nhưng thỉnh thoảng, mình vẫn gọi ba mẹ hỏi chuyện thuốc thang. Trước là tin tưởng, sau là nũng nịu. Mẹ biết rõ, nên lần nào cũng dặn mình không được chủ quan.
.
Sinh mình ra là mẹ, dĩ nhiên người hiểu mình nhất cũng chính là mẹ. Đợt này về đột xuất là vì nhớ nhà. Nhưng sâu xa hơn thì đúng như nỗi lo của mẹ. Mình đang trải qua những tháng ngày chới với và bất an. Nên muốn tìm về bến bờ bình yên nhất, sạc thật đầy năng lượng, rồi tiếp tục hành trình tiến về phía trước.
Không kể không phải vì sợ ba mẹ lo lắng. Mà mình sợ, nếu kể ra, trong giây phút yếu lòng ấy, bản thân sẽ lung lay trước những lời thuyết phục. Kiên định vốn không hề dễ dàng. Đặc biệt là với một Thiên Bình thiếu quyết đoán như mình.
8 notes · View notes
macchankhe · 4 months
Text
Một sáng thức dậy. Thấy mẹ nấu cơm thơm phức căn nhà nhỏ. Thấy bố quét những tiếng loẹt quẹt trước sân. Bỗng dưng cảm thấy, miễn là được về nhà, phong ba bão táp cũng chỉ nhẹ bẫng như ánh hoàng hôn buổi chớm thu...
Tumblr media
8 notes · View notes
jiangnanblog · 11 months
Text
Tumblr media
Mình không còn cố tìm cách chống lại những lời nói gây tổn thương bản thân nữa. Gia đình, đồng nghiệp, bạn bè có buông lời cay đắng mình cũng chỉ cười trừ thôi. Chẳng còn thiết tha nói lý lẽ gì với họ nữa. Nếu họ hiểu lý lẽ thì đã chẳng nói những lời sai trái ấy. Mình thất vọng hơn là buồn phiền về họ.
26 notes · View notes
phuonguyen01 · 9 months
Text
Ngày bé vô tư,
Lớn lên vô tri.
13 notes · View notes